Wednesday, January 19, 2011

TRĂNG NHỚ HOÀNG CUNG



Em về muốn tắm ao vua
Xem cung điện ngọc, sen hồ Tịnh Tâm
Trải bao hưng phế thăng trầm
Lòng người ly khách bâng khuâng sớm chiều
Hoàng Thành khói phủ rong rêu
Ngàn năm ủ bóng vương triều tích xưa
Ai thương, ai nhớ cho vừa
Nội Thành nắng đợi mưa chờ cố nhân

Ngọ Môn chân bước tần ngần
Vẳng nghe trong điện tiếng ngân điệu hò
Trống dồn phách dục hồn xưa
Người nay đứng đó mà ngơ ngẩn sầu
Lầu Tàng Thơ, Phú Văn Lâu
Nhất thi, nhất họa, công hầu mà chi?
Nước non ngàn dặm ra đi
Câu ca xứ Huế lòng đi sao đành?


Em về phố cũ dạo quanh
Hương Giang, Núi Ngự trăng thanh mặt hồ
Trường Tiền gieo mấy vần thơ
Giọng hò mái đẩy đong đưa nhịp cầu
Thuyền rồng đưa khách về đâu?
Không gian cô đọng lắng sâu mặc trầm 
Kho trời đất rộng mênh mông
Chu du một cõi hồ cầm tiêu dao

Dòng nước chảy nao nao bến đợi
Trăng Ngự Bình gởi nỗi niềm riêng
Ta về vớt mảnh trăng nghiêng
Sông Hương nước chảy con thuyền chơi vơi

Trăng ơi, ta gởi đôi lời

 Xuân Mai

No comments:

Post a Comment