Anh đưa em lên đồi xanh
Nhìn nắng vàng hanh
Ánh mặt trời chưa tắt
Những con đường phố thị chạy quanh
Em ngồi đây với anh
Hạnh phúc mong manh
Như hàng cây trút lá
Mùa thu đi tàn tạ xác xơ cành
Em tựa vai anh
Nhìn làn mây xanh
Trải trên núi biếc
Đôi môi diễm tuyệt
Như đốm lửa hồng
Mắt em mông lung
Nhìn trời cao đất rộng
Ánh mắt trời tắt ngụm đầu non
Yêu em hạnh phúc vừa tròn
Trái tim mẫn cảm
Dấu buồn quạnh hiu
Cho em vạt nắng vàng reo
Dấu tình buốt sắc
Biết yêu mặn nồng
Hương tình bãng lãng mông lung
Nồng nàn da diết
Trong vòng tay ôm
Anh hôn em rót mật vào hồn
Lòng nghe sóng cuộn
Khơi nguồn thương yêu
Không gian xanh
Ngát rừng chiều
Tim hồng hé mở
Trót yêu thật thà
Em ngồi hát khúc tình ca
Hơi sương đọng lại trên da thịt ngời
Nồng nàn nhịp thở đằm hơi
Áo em lụa chảy, trên đôi cánh trần
Ta ngồi hát khúc thanh xuân
Ngắm vầng trăng tỏ
Ngát tình trong đêm
Ngàn sao lấp lánh rải thềm
Mênh mang trời đất
Tình mềm nhung tơ
Anh bỗng thấy em làm thơ
Trong đôi mắt ướt
Suối tóc huyền óng mượt
Chảy mướt trên vai anh
Những giòng thơ xanh
Từng cơn gió thoảng
Một làn hương thơm ngát
Một nụ cười tươi
Lòng anh chơi vơi
Như giọt tình rơi
Trong đôi mắt ướt
Trên khóe miệng em cười
Em ngồi đây với anh
Hạt sương đêm đọng lại trên cành
Long lanh như ngọc
Làn môi hôn mời mọc
Anh nhấp chén rượu nồng
Uống cạn hồn em!
Gió lạnh về đêm
Tung làn tóc rối
Lời yêu đương mở lối
Ngát xuân tình rực rỡ trái tim côi
Em nhìn anh
Ánh mắt tinh khôi
Nụ cười trong sáng
Chút tình mơ lãng mạn
Theo gót lãng du
Anh cho em hạnh phúc mùa thu
Tiếng cười hào sảng
Anh ru tình đầy
Đêm về nói với cỏ cây
Hồn ta giao động từ ngày biết yêu
Xuân Mai
*Tranh- Họa Si Đinh Cường
No comments:
Post a Comment