" Vô thanh tiếng hát hồ như
Giọt sương thành hạt Thiên Thư đất trời"
*Kinh tặng nhà thơ Phạm Thiên Thư
Tôi về phố cũ ngày xưa
Gặp Chàng Thi Sĩ làm thơ không lời
Hoa vàng mấy độ tinh khôi?
Thiên Thư từ độ đất trời nở hoa
Ngày Xưa Hoàng Thị lụa là
Hôm nay bóng mát trăng già làm khuây
Nụ vàng rơi rụng trên tay
Ô hay! cánh hạc lạc bầy trong sương
Xưa em áo trắng tan trường
Ta nay bóng cả ngồi nương tóc thề
Nhịp đời như nhịp cầu tre
Chiếc thuyền độc mộc Ta về Bến Không
Xưa em cất bước theo chồng
Ta nay Bến Đợi thuyền trăng em về
Nhìn vầng nhật nguyệt sao khuê
Dòng sông soi bóng người về trăm năm
Đêm thanh vẳng tiếng Nhị cầm
Cung đàn vọng nguyệt, ta nằm đếm sao
Lơ thơ dải yếm lụa đào
Ngỡ như cánh bướm đậu vào câu Kinh.
Xưa Ta quét lá sân đình
Tâm Kinh niệm Phật ẩn mình non cao
Yêu em- Dòng suối ngọt ngào
Ta say tiếng mõ lạc vào thiên thai
Trong Ta mơ giấc mộng dài
Muà Xuân bất tận, cội mai nằm kề.
Hỏi chàng thi sĩ chân quê
Mai Vàng mấy độ người về non cao?
Yêu ai thơ hát ngọt ngào
Để cho tình khúc đi vàoThiên Thư?
Xuân Mai
No comments:
Post a Comment