Tuesday, January 18, 2011
BIỂN TÌNH
Men cay chén đắng tình đời
Buồn vui theo tiếng khóc cười nhân gian
Si mê vọng tưởng bẽ bàng
Lửa tình thiêu đốt, cõi hoang vu về
Rót từng giọt đắng men tê
Trùng tu sám hối em về cùng ta
Sương khuya lạnh ướt tay ngà
Bờ vai rung động nhạt nhòa sắc hương
Long lanh khóe mắt sầu vương
Giọt tình đọng lại yêu thương cháy nồng
Mai này bão tố mưa giông
Nhìn nhau cũng đủ se lòng cho nhau
Trăng ơi, mây nước qua cầu
Nghìn xưa sống lại bạc mầu nhân duyên
Biển tình gọi tiếng yêu em
Để nghe gió cuốn trong đêm nguyệt cầm
Một đời tìm mãi tri âm
Một đời phiêu lãng vết bầm thời gian
Cùng em sóng nước dọc ngang
Bóng đêm ấp ủ bóng nàng cùng ta
Em ơi ! nguyệt tận đêm tàn
Nửa đêm dấu mặt cho ta cúi gần
Tóc mây nghìn sợi phủ quanh
Tay tiên chuốc rượu gót trần nhẹ êm
Môi em như cánh nhung mềm
Hồn ta đắm đuối Đỉnh Thiêng tìm về
Mắt em là cánh sao Khuê
Hồn ta lung lạc nẻo về man khai.
Xuân Mai
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment