Tuesday, January 18, 2011

CÕI RIÊNG



                                                                   Tiễn anh
Phai nhạt nắng chiều
Em về Phố Núi
Đìu hiu dáng gầy
Tàn thu
Cỏ úa heo may
Em về quạnh quẽ
Tháng ngày cô liêu

Anh đi,
Nắng gỡ mưa chiều
Em về,
Cửa mở
Dấu yêu hiện về
Rượu nồng chưa tỉnh cơn mê
Đêm trăng
Rụng
Cánh sao khuê vào phòng
Hương thơm man mác tình nồng
Áo em tẩm liệm mây hồng khói lam
Nhớ đêm
Trăng sáng rải vàng
Anh, sao Bắc Đẩu
Bạt ngàn thức mây
Em ngồi, xõa tóc bay bay
Ru anh tình muộn
Tháng ngày rong rêu
Mắt em
Xanh thẫm hồn chiều
Yêu anh từ độ trăng treo cuối ghềnh



U tình
Tình mãi lênh đênh
Như con chim nhỏ
Theo anh cuối mùa
Em về
Thắp nến làm thơ
Ngâm câu Kinh Khổ, ngồi chờ trăng lên
Nhớ anh
Trăng dãi bên thềm
Sương thu đọng mái toc huyền, sợi tuôn
Nhớ anh
Mắt thắm, môi hờn
Đem tình đốt khói dâng hương cho vừa
Tâm kinh
Nhã nhạc
Sớm trưa
Lời kinh gói trọn hồn thơ đẫm tình
Bâng quơ, câu hát một mình
Ai khêu trăng sáng
Tỏ tình cùng em?


Tắm trăng
Ngắm cội Quỳnh Tiên
Em nương câu hát về bên ấy rồi
Anh về
Bỏ cuộc rong chơi
Anh đi
Để lại bầu trời mình em
À ơi, câu hát ru đêm
Ru em
Giấc ngủ
Ru quên tháng ngày
Ru đời, một đám cỏ may
Ru anh
Tình muộn
Ru cay tình nồng

Xuân Mai

No comments:

Post a Comment