Thursday, June 28, 2012

ÂM VANG



Còn gì ở lại trong ta?
Bao la trời đất chan hòa nước mây
Cho nhau những phút giây này
Cầm bằng gió thổi mây bay cũng là
Tình là diệu pháp trong ta
Âm vang hạnh phúc mượt mà thân tâm
Cung tơ réo rắt hồ cầm
Gẩy lên cung bậc thành dòng thơ say
Phải chi ta được là mây
Thả tình trong gió lượn bay khắp trời
Theo tình về cõi mù khơi
Cho đôi chân bước lên đồi nắng thơm

Xuân Mai


CÁM ƠN



Cám ơn buổi sáng trời hồng
Cám ơn giây phút mặn nồng ai trao
Biển xanh sóng vỗ dạt dào
Nghe từng giọt nắng rót vào hồn hoa

Mênh mông trời đất chan hòa
Lắng lòng trong cõi tình ta tuyệt vời
Long lanh sóng mắt môi cười
Ngàn hoa hé nở mặt trời đang lên

Cám ơn giây phút êm đềm
Một cơn gió thoảng ngọt mềm làn môi
Cám ơn ai đến trong đời
Để câu lục bát gieo lời vần tim

Cám ơn ngày tháng bình yên
Niềm vui chân thật khoác lên hình hài
Con đường hoa nắng mơ phai
Đôi chân bước nhẹ đôi vai rất đằm

Cám ơn giây phút lặng câm
Để nghe nhịp đập tiếng lòng giao thoa
Cám ơn đời những bông hoa
Tỏa ra hương sắc bao la nhiệm mầu

Cám ơn tình đến trong nhau
Cái duyên hạnh ngộ nghìn câu ân tình
Cám ơn buổi sáng bình minh
Một ngày thức dậy dấu chân ai về

Xuân Mai

Monday, June 25, 2012

THIÊN ĐƯỜNG THẠCH ĐỘNG



Đường đi thạch động Sơn Đoòng
Kẻ Bàng gió thổi cánh rừng Phong Nha
Núi sông non nước chan hòa
Chân mây mặt nước biết là về đâu?

Cánh đồng bát ngát nương dâu
Thiên nhiên kỳ vĩ nhiệm mầu hóa công
Phải chăng non nước Tiên Rồng
Đường mây hội tụ non sông diễm tình

Nghìn năm lịch sử uy linh
Đá kia ai tạc nên hình Tiên Long
Đường vào thạch động thiên cung
Dạ châu lóng lánh mây hồng trời pha

Ngỡ ngàng cảnh sắc tiên sa
Suối tiên người ngọc ắt là thiên thai
Hang sâu thăm thẳm đường dài
Bềnh bồng khói sóng sông trôi lạnh bờ

 


Cổng trời giăng mắc đường tơ
Ánh vàng óng ả cõi thơ lạc vào
Chum vàng đụn bạc lầu cao
Tháp ngà kho báu ngọc châu sáng ngời

Ngỡ ngàng lạc bước trần ai
Cõi tiên thoát tục cõi đời thực hư
Đào nguyên mặt nước trong như
Gương soi thạch nhũ cảnh như thiên đàng

Lầu chuông thác đổ trăng vàng
Âm vang kỳ vĩ bật ngàn lời ca
Suối nguồn mạch đất bao la
Rồng bay phượng múa chan hòa cảnh quan
 

Bước vào Hang Kén thênh thang
Trần cao nhũ đá tạc ngàn phiến hoa
Lung linh ngọc chiếu châu pha
Kỳ quan rực rỡ động là mê cung

Sơn Đòong hang Én ngọc trong
Nước kia hóa thạch ngỡ sông Ngân Hà
Trường Thành Vạn Lý đâu xa
Thiên nga tắm suối tháp ngà lung linh

Cảnh Tiên ai khéo tạc hình
Thiên Đường thạch động quê mình là đây
Càng nhìn phong cảnh càng ngây
Rừng trong thạch động nước mây chập chùng
 

Dưới lòng đất dựng thiên cung
Thiên nhiên kỳ vĩ hóa công diệu kỳ
Kiếp người lạc bước đường đi
Trăm năm nào có nghĩa gì trong ta

Triệu năm giọt nước chan hoà
Hóa thành phiến thạch ngỡ là thiên thai
Giật mình lạc bước trần ai!
Biến thiên vạn hóa hình hài sắc không

Xuân Mai
 

Saturday, June 23, 2012

RU TÌNH VỀ ĐÂU


Ru em trong tiếng ầu ơ
Sông sâu sào ngắn ai chờ đợi ai
Đò đưa con nước dặm dài
Lục bình ở lại nhớ ai chèo thuyền

Ai về Châu Đốc, Long Xuyên
Hà Tiên, Phú Quốc cho em theo cùng
Quê em có chín nhánh sông
Đến mùa nước nổi có bông súng vàng

Ai về Rạch Giá, Kiên Giang
Dừa xanh rợp bóng những hàng trúc tre
Chị ru em ngủ trưa hè
Gởi lòng qua những tiếng ve rầu rầu

Ru em cầu ván ví dầu
Bậu đi bậu nhớ bậu đâu chưa về?
Hổm rày con cá rô tre
Đồng khô nước mặn trong khe nó nằm

Ru em cho thét cho nồng
Mai con cá vược hóa rồng nó bay
Ru cho tình đó em đây
Ru cho quên hết tháng ngày rong rêu

Ru ai tím lạnh sương chiều
Ru đêm trăn trở tiêu điều nỗi mong
Ví dầu con cá nước trong
Ai khua nước đục cho lòng cá đau

Sông kia ai có bắc cầu
Để cho đàn sếu rủ nhau lên bờ
Ru hoài tiếng hát ầu ơ
Bậu đi có nhớ em chờ đợi không?

Xuân Mai


Friday, June 22, 2012

BÁT NHÃ TÂM KINH



Hương trầm khói tỏa
Bát Nhã Tâm Kinh
Tiếng chuông tỉnh thức
Giác minh là bờ
Sắc, không, thọ, tưởng
Hành, thức đều vô
Quán thân tự tại
Đến bờ an nhiên
Không sinh, không diệt
Thâm ý diệu huyền
Tâm Kinh diệu pháp
Hương thiền ngộ khai
Nhất tâm đảnh lễ
Đức Phật Như Lai
Khai tâm tuệ giác
Hình hài sắc không
Ngọc trong như ý
Xuất phát tự lòng
Quang minh nhật nguyệt
Trong vòng sát na
Con thuyền Bát Nhã
Ba-La Mật Đa
Từ bi vô lượng
Bao la đất trời
Chân tâm thanh tịnh
Trí huệ sáng ngời
Con đường giải thoát
Phật đài Liên Hoa
Nam-mô Đức Phật
Đại lượng Di Đà
Tầm thinh cứu khổ
Thích Ca Đại Từ
Con đường giải thoát
Diệu lý Chân Như
Cứu nhân độ thế
Thoát hư vọng cầu
Viên dung lý đạo
Ánh sáng nhiệm mầu
Đồng thành Phật đạo
Pháp mầu Như Lai

Xuân Mai

Thursday, June 21, 2012

LỤC BÁT CHÂN QUÊ



DUYÊN TƠ

Ao thu cá động chân bèo
Thia lia quen chậu chỉ điều se duyên
Cánh diều trong gió chao nghiêng
Uyên ương kết bạn về triền suối mơ

CHIM QUYÊN

Chim quyên ăn trái nhãn lồng
Người ngoan nhớ bạn, trầu không nhớ giàn
Cau xanh kén chọn mâm vàng
Vôi trầu đỏ thắm tình càng đắm say

MỜI TRẦU

Mời anh ăn miếng trầu này
Trầu cay một lá ngất ngây duyên tình
Ra vườn hái nụ tầm xuân
Trao lời nguyện ước cho mình kết đôi

NGỰA Ô

Quạt nồng chăn ấm mình ơi!
Ngựa ô võng tía đi mời quan viên
Mâm vàng chén ngọc cưới em
Tạ ơn cha mẹ cho duyên sắt cầm

BẾN ĐỖ

Thuyền đò ghé bến sông sâu
Cho tôi gởi một buồng cau nhà nàng
Ai về trên chuyến đò ngang
Hỡi cô múc ánh trăng vàng năm xưa

Xuân Mai

AI VỀ ĐỒNG THÁP


Quê hương tôi miền Đồng Tháp
Hương sen thơm bát ngát mây trời
Thuyền đò xuôi ngược muôn nơi
Sông đưa gió thổi ru người câu thơ

Sen hồng thắm cả trời mơ
Búp thơm hé nở như bờ môi em
Nàng về múc ánh trăng lên
Câu ca điệu lý giao duyên bắc cầu

Anh về bắt cá thả câu
Mười thương cá lặn ao sâu kéo thuyền
Đêm rằm ngồi mái tây hiên
Đàn bầu gẩy khúc trăng lên mượt mà

Ngọt ngào giọng hát câu ca
Điệu hò Nam bộ thiết tha tiếng lòng
Thuyền về chở một dòng sông
Nổi trôi con nước trên dòng Cửu Long

Lục bình thả giữa mênh mông
Bông hoa súng nở trắng trong bầu trời
Sen hồng cho má em tươi
Mùa sông nước nổi cho người làm thơ

Ầu ơ giọng hát trong mơ
Du dương sóng nước ủ bờ vai em
Bà ba áo trắng ngoan hiền
Bậu đi bậu nhớ tiếng em khoan hò

Sông sâu nước chảy đôi bờ
Ai về Đồng Tháp câu thơ gởi người

Xuân Mai

LỤC BÁT BUỔI SÁNG



VUÔNG TRÒN

Mai kia nước chảy về nguồn
Từ em thơ dại lớn khôn hình hài
Vuông tròn trời đất cho ai
Sông sâu bể rộng tìm người đồng tâm

THƯƠNG EM

Thương em hơi hướm chỗ nằm
Hồn nhiên nết ở thấm nhuần ca dao
Em như lục bát rót vào
Chén thơm buổi sáng ngọt ngào ban đêm

HỒN NHIÊN

Em như giọt nước cam lồ
Hạt sương lóng lánh rớt bờ hư không
Hương bay hạt bụi trần hồng
Nhánh thơm để lại một bông hoa vàng

CÕI ANH

Anh ngồi gõ nhịp hư không
Mênh mông khói biếc phiêu bồng trời cao
Nghe con chim hót ngọt ngào
Ngỡ như làn gió quyện vào câu thơ

Ơ KÌA

Sao anh vội đến vội đi?
Để em ở lại thầm thì trúc mai
Buổi chiều nắng xế chia hai
Thấy anh hiện hũu trong đôi mắt buồn

KHÁT VỌNG

Con chim khát vọng về trời
Thoảng trong làn gió như lời thở than
Mây kia ai đổ trên ngàn
Bảo cho em biết mộng tràn ái ân

GIÓ MƯA

Ai đi trong gió trong mưa
Chừng như dòng nước đi chưa muốn về
Đêm buồn giăng mắc lê thê
Nằm nghe gió hú bốn bề hư không

Xuân Mai


Wednesday, June 20, 2012

HOÀNG HÔN TRONG MẮT EM



Biển chiều trong nắng hoàng hôn
Vàng au ngọn cỏ sóng tuôn vào bờ
Trùng dương lớp lớp nên thơ
Hải âu vỗ cánh nhấp nhô lá buồm

Trời xanh cho tóc em buông
Thả bay trong gió làn hương tóc thề
Bàn tay năm ngón đê mê
Chải bờ tóc rối tình về muôn phương

Mặt trời khuất bóng tà dương
Chìm sâu đáy nước chim muông gọi đàn
Ta ngồi nghe nhịp tình tang
Nghe trong hơi thở muôn vàn ái ân

Đôi vai ấp ủ ân cần
Một bờ mộng mị dấu chân ai về
Sóng tình trôi dạt bờ mê
Xanh đôi mắt biếc tìm về cõi mơ

Biển chiều xô đọng hồn thơ
Trăng non đầu núi mây mờ giăng giăng
Ta ngồi kể chuyện tháng năm
Đôi bờ nhật nguyệt bóng trăng mơ màng

Biển chiều nghe tiếng thời gian
Nghe lời tình tự mênh mang tơ lòng
Hoàng hôn trong mắt em trong
Để anh chở gió về hong tóc thề

Xuân Mai

Tuesday, June 19, 2012

MẸ RU


Võng ru điệu hát ru hời
Lời ru của mẹ như lời kinh đêm
Quạt nồng con ngủ cho êm
Tay thơm mẹ ủ giấc mềm lời ca

Đêm khuya lạnh buốt trăng ngà
Khúc ca dao mẹ, lời bà năm xưa
Thương con ru mấy cho vừa
Nằm nghe tiếng võng đong đưa nhịp sầu

Một đời trong cánh áo nâu
Ru vơi nỗi nhớ nghìn câu ân tình
Ru con mẹ bỗng ru mình
Ngân nga tiếng hạc ru tình nước non

Ru cho sông cạn đá mòn
Ru xanh lá mạ trăng tròn mùa thu
Ru con tình mẹ thiên thu
Phất phơ vạt áo tiếng ru à ời

Xuân Mai


CÔ GÁNH HÀNG HOA



Sáng sớm tinh mơ
Sương mờ giăng mắc
Trên ô Cửa Bắc
Cô gánh hàng hoa
Da trắng như ngà
Mặt xinh như mộng
Tóc dài buông thõng
Vành nón nghiêng nghiêng
Má lúm đồng tiền
Thêm duyên cánh mũi
Nụ cười giọng nói
Say đắm người qua
Miệng nàng như hoa
Sen hồng một đóa
Mai, lan óng ả
Cúc trắng nhụy vàng
Từng giọt sương tan
Đọng trên phiến lá
Hương thơm lan tỏa
Bát ngát hôm rằm
Tôi nhìn đăm đăm
Em qua hiên nắng
Yêu em say đắm
Tình thắm như hoa
Thương em thật thà
Dáng gầy thướt qua
Con đường phía trước
Những chàng trai lướt

Ngoái cổ theo chân
Thấy em ngại ngần
Đôi chân rảo bước
Em ơi đừng ngước
Con mắt tình nhân
Yêu em thật gần
Tình xuân như đã
Bên đường hoa lá
Ngả đón em qua
Mắt em hiền hòa
Nhìn anh thiết tha
Đôi môi mặn mà
Mỉm cười chẳng nói
Làn hương hoa bưởi
Say đắm hồn anh
Nước hồ trong xanh
Như đôi mắt ngọc
Bàn tay mời mọc
Khoe sắc nụ vàng
Con đường thênh thang
Cây hoa gạo nở
Hàng cây hoa sữa
Thỏang gió đưa hương
Gót ngọc mười phương
Thần giao cách cảm
Gánh hàng hoa bán
Một thoáng trông ra
Mắt ai chan hòa
Trăm hoa hé nở
Nụ cười rạng rỡ
 Mắt biếc kiêu sa
Cô em Ngọc Hà *
Ngàn hoa rớt nụ
Vườn đào năm cũ
Còn đón gió đông
Ánh mắt như lòng
Nhìn nhau chẳng nói
Mùi thơm hoa bưởi
Quyện ngát hương cau
Ai bảo gì nhau
Cốm xanh mầu mắt
Đưa tay anh ngắt
Một nụ tầm xuân
Mơ xa nghĩ gần
Tình xuân đã gặp
Hoa tiên người ngọc
Anh biết nói chi
Yêu em thầm thì
Tình si hóa cội
Em ơi anh đợi
Một đóa sen vàng
Gót ngọc tình tang
Cho hàng mi khép
Tình anh duyên kiếp
Ắt phải là EM!

Xuân Mai

* Làng Ngọc Hà ở Hà Nội nổi tiếng về trồng hoa

CÕI TÌNH TRONG MẮT SÂU



Tình yêu như cánh gió
Hoa nở giữa vườn thơm
Một thời để yêu thương
Là thiên đường hạnh phúc

Cuộc đời ơn mưa móc
Cho trái ngọt bờ môi
Em vui trong tiếng cười
Hồn nhiên như trẻ nhỏ

Khi yêu là nhung nhớ
Để mộng ước thành thơ
Cuộc tình đẹp như mơ
Nên tình thơ chắp cánh

Em cười như chuông khánh
Vang vọng trái tim anh
Nhìn bầu trời thiên thanh
Thả tình anh trong nắng

Em ơi! tình ta thắm
Như khúc hát thanh xuân
Em ngồi đây với anh
Trái tim hồng mở ngỏ

Cho nụ hôn chín đỏ
Cho mắt biếc thôi sầu
Một ngày ta có nhau
Cõi tình trong mắt sâu

Xuân Mai

Tuesday, June 5, 2012

QUÊ NGHÈO


Quê em nghèo lắm chị ơi
Đồng khô cỏ cháy ruộng vôi đất phèn
Cánh rừng bom đạn cháy đen
Mồ hôi nhỏ giọt cấy trên ruộng đồng

Quê em những nấm mồ không
Cây đa bến cộ khúc sông lạc dòng
Mùa đông nước ngập cánh đồng
Mái chèo khua nước ngược dòng sông trôi

Nón mê đi giữa chợ đời
Cọng rơm cuống rạ thương người dầm mưa
Áo tơi sương gió hai mùa
Thân lươn bao quản sớm trưa nhọc nhằn

Quê em mái lá nhà tranh
Miếng tôn xiêu vẹo ngói đình lở loang
Tường vôi vách đổ hoang tàn
Miếu đền hương khói tỏa lan sương chiều

Quê em vẳng tiếng sáo diều
Con đê nghé nhỏ liêu xiêu bóng người
Gầu sồng tưới mạ tốt tươi
Thả trâu ăn lúa trẻ ngồi nghêu ngao

Quê em cuốc bẫm cày sâu
Đêm đêm nghe tiếng còi tàu hú vang
Đèn soi là ánh trăng vàng
Chị ngồi dệt cửi mẹ sàng thóc nia

Canh khuya giã gạo bốn bề
Thoi đưa chày nện tiếng ve rầu rầu
Quê nghèo trong tấm áo nâu
Chắt chiu mũi vá đường khâu đượm tình

Ao nhà trăng chiếu lung linh
Bà ru cháu ngủ ru tình nước non
Câu kinh trong tiếng vọng buồn
Đèn khuya tắt ngọn trăng luồn qua song

Đêm nghe ếch gọi ngoài đồng
Nỉ non tiếng dế não nùng tiếng ve
Sáng ngày gà gáy te te
Cò bay ruộng lúa vạc về đồng xa

Quê em trong nắng chiều tà
Có đàn trẻ nhỏ hát ca thanh bình
Có em con mắt hữu tình
Ru con sông nhỏ ru mình câu thơ

Ru ai, ai biết mong chờ
Để cho bông lúa trổ bờ ruộng nương
Ai đi lòng có tơ vương
Để em giữ mối sầu tương tư lòng

Xuân Mai


Monday, June 4, 2012

DUYÊN QUAN HỌ


                                                                                 
Rủ nhau đi trẩy hội Lim
Tôi đi lễ hội tìm em sân Đình
Tay cầm một chiếc quạt xinh
Viết câu thơ cổ vẽ hình em ngoan

Hẹn em Quán Dốc đầu làng
Cho em quả thị một quan tiền đồng
Yếm đào thắt đáy lưng ong
Gái ngoan chiều chồng lại khéo nuôi con

Má đào môi đỏ như son
Dao cau mắt sắc người khôn mời trầu
Đạo bùa mua lấy đôi câu
Phải lòng khúc hát rủ nhau xuống thuyền

Ngọt ngào điệu hát giao duyên
Thảo nào cô gái làng Lim anh chờ
Quai thao đội cả trời mơ
Gởi người Kinh Bắc câu thơ hữu tình

Phải chăng duyên nợ ba sinh
Để người Quan Họ say tình nước non
Sông kia nước chảy đá mòn
Để cho câu hát về nguồn mẹ cha

Xuân Mai

NGƯỜI Ở ĐỪNG VỀ!



"Người ơi người ở đừng về!"*
Dòng sông Quan Họ có nghe tiếng lòng?
Mái đình làng biển cong cong
Âm vang câu hát nao lòng người đi

Ai về ôm mối tình si
Thuyền trăng bến nước tiếc gì đời nhau
Sông Đào biết chảy về đâu?
Người qua sông Đuống sông Cầu chờ ai?

Lênh đênh biển rộng sông dài
Mái chèo đạp nước đợi ai khoang thuyền
Mai về đến hẹn lại lên
Tìm người câu hát giao duyên mời trầu

Thuyền ai ghé bến nông sâu
Trống Quân ,Cò Lả gởi câu tâm tình
Miệng cười lúng liếng thật xinh
Long lanh ánh mắt giao tình làm duyên

Thương em má lúm đồng tiền
Chiếc khăn mỏ quạ áo viền tà năm
Áo the yếm lụa tơ tằm
Môi son con mắt lá răm mày ngài

Dòng sông con nước chia hai
Đôi bờ thương nhớ người ơi đừng về!
Mắt vời xa dấu đường quê
Cánh cò xa lắc dặm về còn xa

Ngẩn ngơ một bóng trăng ngà
Một câu Quan Họ mặn mà duyên em
Sông xa thấp thoáng con thuyền
Nhìn dòng nước chảy nhớ em gọi thầm

Xuân Mai

*Bài hát Quan Họ Bắc Ninh

NẮNG HẠ



Nắng mai vàng mùa hạ
Hoa lá nhảy trên cành
Bầu trời xanh trong mắt
Ta dạo bước tình nhân

Trái tim hồng khát khao
Nghe thương nhớ rạt rào
Mối tình thơ lãng mạn
Trong dòng đời hư hao

Tiếng nhạc vào không gian
Chim trắng bay gọi đàn
Bầy hải âu vỗ cánh
Tắm nắng từng đàn ngan

Tóc em dài tung bay
Đôi má ửng hây hây
Mặt hồ in bóng nhạn
Buồm thả gió giong mây

Anh trao một nụ hôn
Nghe xao xuyến tâm hồn
Gió lay cành lộc biếc
Chở tình ta núi non

Em ngồi đây với anh
Nghe hạnh phúc vây quanh
Trái tim hồng mở ngỏ
Mầu trời xanh rất xanh

Khúc nhạc tình lâng lâng
Từ giọng hát tiếng ngân
Ru đời nhau đi nhé
Thả hồn vào hư không

Xuân Mai

Saturday, June 2, 2012

THUNG LŨNG MAI CHÂU



Đường về Mai Châu
Sương lau ngọn cỏ
Hoa rừng tím đỏ
Thung lũng mây ngàn
Ruộng lúa bậc thang
Bông vàng khoe nắng
Bầu trời xanh thắm
Mây trắng lượn tuôn

Suối reo từ nguồn
Đổ lao xuống vực
Rừng mai chim chóc
Tung cánh đào mơ
Nương dâu ai chờ
Người qua sông vội
Mai Châu ngày hội
Trong tiếng kèn Khen

Sơn nữ cười duyên
Áo khăn thổ cẩm
Sắc màu tươi thắm
Rạng rỡ như hoa
Dáng em hiền hòa
Điệu Xòe nhảy múa
Trai làng hớn hở
Theo bước tềnh tang

Thông reo bạt ngàn
Không gian vô tận
Người về cố quận
Nghỉ bước đường xa
Rượu say ngà ngà
Chiều qua sông vắng
Đường mây cửa võng
Cho nắng vàng tuôn



Hát Then điệu buồn
Câu hò miền núi
Tình ai mong đợi
Khi nắng chiều vơi
Nhà sàn đơn côi
Cổng trời mưa nắng
Bồng bềnh mây trắng
Trải khắp không gian

Mai Châu bạt ngàn
Trăng tan sườn núi
Thuyền ai có đợi
Khi nước sông về
Lòng ai ủ ê
Cho tôi theo với
Ai kia có gọi
Mây tiễn người về

Xuân Mai

Thung Lũng Mai Châu, Hòa Bình cách Hà Nội 130 km về hướng Tây Bắc. Rất nổi tiếng về những thửa ruộng thang và những mái nhà sàn thơ mộng.