Sao ta cứ mãi bận lòng
Mặc cho ngày tháng lạnh lùng trôi qua
Những gì còn lại trong ta
Là hoa lạc phúc chan hòa yêu thương
Ngẫm suy muôn sự tỏ tường
Dại Khôn Hơn Thiệt Oán Hờn cũng Không
Khoác chi những thứ nhọc lòng
Cởi ra buông xả cho lòng thảnh thơi
Thế gian thiếu vắng nụ cười
Sao Tâm an lạc cụôc đời thong dong?
Kiếm đâu xa, ở tại lòng
Chân Tâm Phật Tánh trong cùng chúng ta
Si mê vọng tưởng mù lòa
Tham sân, chấp ngã chi là vô minh ?
Soi Tâm đối kính nhận mình
Như Như bản thể Tâm Kinh rạng ngời
Xuân Mai