Sunday, December 16, 2012

CÂU HÁT HỘI LIM

 
 
 
Người ơi ! người ở em về!
Dòng sông quan họ đò ghe dập dềnh
Quê tôi non nước hữu tình
Cây đa bến cộ mái đình cong cong


Em xinh ánh mắt như lòng
Miệng cười lúng liếng má hồng son môi
Em mang tơ áo lụa ngời
Yếm đào đủng đỉnh đi mời quan viên

Trầu cau kết bạn giao duyên
Ngân lên câu hát mạn thuyền trên sông
Em về tôi ngóng tôi trông
Sóng sanh mặt nước chao lòng câu ca

Chiều về ngóng chuyến đò qua
Mái chèo khua nước chảy ra sông Hồng
Quê tôi có những nhánh sông
Em về sông Đuống để lòng cho ai?

Dao cau mắt sắc mày dài
Sông Cầu nước chảy tôi ngồi nhớ em
Hồng Hà chở ánh trăng lên
Để cho câu hát Hội Lim tìm về.


Xuân Mai

Saturday, December 15, 2012

DỄTHƯƠNG



 
Có anh đi nhẹ vào đời
Để cho câu hát nụ cười nên thơ
Có em đi giữa trời mơ
Để cho mộng ước thành thơ không lời
Có ai nhặt được tình tôi
Để con tim nhỏ nói lời yêu thương
Ai đi trong cõi vô thường
Cho tôi về chốn yêu thương tận cùng
 
Xuân Mai

RU ĐÊM



Đêm khuya ấp ủ tình nồng
Trong hơi thở ngọt cuộn vòng tay ôm
Ru nhau bóng mát tâm hồn
Nhỡ mai sau có cạn nguồn thi ca
Ru em trong cánh tay ngà
Tóc mai nghìn sợi chan hòa gối đơm
Nụ tình thắm má em thơm
Anh ru em ngủ nụ hôn rất đằm
Ru tình về cội trăm năm
Ru say bóng nguyệt , trăng nằm cội mai
Đêm thu trong giấc mộng dài
Anh ru em ngủ bờ vai gối đầu


Xuân Mai

Friday, December 14, 2012

THƠ THIỀN




NHƯ THỊ

Trăng tròn trăng khuyết trăng vẫn là trăng
Núi cao sông rộng, núi sông vẫn là!
Đất trời, trời đất trong ta
Ngọc kia vốn ngọc, đâu là ngã nhân?


VÔ NGÃ

Đứng trên đỉnh núi mù sương
Ngắm mây nghìn trượng cánh buồm mờ xa
Núi sông sông núi chỉ là
Nhìn sông nhìn núi, nhìn ta hóa người !


VÔ ƯU

Hoa đào hạt móc mới sa
Có con bướm lượn la đà vườn xuân
Hương sen thơm ngát mái đình
Tâm không rỗng lặng, bức mành mành lay


Xuân Mai


 

Thursday, December 13, 2012

Bài đồng dao:

 

 
TẬP TẦM VÔNG
 
Em tập tầm vông,
Tay gánh tay gồng
Măng tre, măng nứa
Tôi ngồi thổi lửa
Mong bát cơm đầy
Mời thầy sơi một
Bà cốt sơi hai
Chị cả sớm mai
Ra đồng cấy lúa
Cò bay công múa
Trên cánh đồng vàng
Mục đồng hát vang
Đầu làng cuối ngõ
Cha ngồi đan giỏ
Bắt cá ao nhà
Mẹ ra vườn cà
Đào mương cuốc rẫy
Thằng cu giăng bẫy
Làm tổ bắt chim
Một bầy quạ đen
Đậu trên sân lúa
Vện vàng ra sủa
Inh ỏi xóm làng
Bống bống bang bang
Mày đang trong rọ
Mèo mun ngồi ngó
Con chó đứng nhìn
Mày chẳng dám tin
Mẹ mang nấu cháo
Tao ra công bảo
Mẹ cúng xôi vò
Con cò mổ quạ
Con cá nhẩy ao
Mày đi đường nào
Cho tao theo với
Mai mùa lúa mới
Tao cưỡi lưng trâu
Mày ra đồng sâu
Nấp mình trong rạ
Cua đồng hóa đá
Nằm vạ ao mương
Con ếch tìm đường
Ễnh ương ộp ộp
Nhìn gà hóa cuốc
Cá vược hóa rồng
Em tập tầm vông
Tay không tay có
Em tập tầm vó
Tay có tay không

Xuân Mai

Monday, December 10, 2012

ĐÊM CA TRÙ

 


Mưỡu:

Hà thành mái ủ rêu phong
Nghìn năm cổ tích Thăng Long vẫn còn
Hồ Gươm in bóng liễu buồn
Chuông chùa Trấn Quốc chiều buông tơ lòng

Hát Nói:

Hơi thu man mác
Cung nguyệt cầm cảm tác mấy vần thơ
Nụ quỳnh hương e ấp dưới trăng mơ
Tiếng đàn phách, hát thơ theo nhịp trống

Khách viễn du thưởng câu thi ứng
Thú phong lưu tài tử là đây
Ngón đàn quân tử buông dây
Roi chầu dõng dạc thưởng lời hay ý đẹp
 
Đêm trăng sáng nhạc lòng da diết
Chén rượu đào kết bạn tri âm
Yêu ai xin chớ phụ lòng
 
Xuân Mai

TIẾNG VĨ CẦM

 

Tiếng vĩ cầm réo rắt
Như quyện những đường tơ
Đưa lên từng cung bậc
Trong không gian tỏa mờ

Tiếng vĩ cầm cao vút
Lắng đọng những thang âm
Lòng ai đang thổn thức
Trong tiết điệu mê cung

Tiếng đàn nghe xa vắng
Lóng lánh như hạt sương
Nhạt nhòa trong hương khói
Mang âm hưởng dị thường

Anh ôm đàn ngồi hát
Mái tóc ngả mầu sương
Em ngồi trong thinh lặng
Thả hồn vào cung thương
 
Ôi đêm dài mê hoặc
Nốt nhạc là sao đêm
Tâm hồn người nghệ sĩ
Như sương ủ tình mềm
 
Xuân Mai
 
 
CA TRÙ, TIẾNG HÁT NGHÌN NĂM

Mưỡu:

Ca Trù tiếng hát nghìn năm
Theo dòng lịch sử sông trăng vẫn chờ
Người xưa hồn có bao giờ
Lối mòn thu thảo người thơ đâu rồi?

Hát Nói:

Ngâm nga khúc hát
Nhịp trống chầu tom chát chát tom
Ngón đàn khuôn lão luyện nên chương
Quyện tiếng phách âm giai hòa tiết điệu
 
Hồng Hạc Non Mai, Tương Tiến Tửu
Khách hào hoa cạn chén tri âm
Tỳ Bà Hành thưởng một khúc ngâm
Ba Mươi Sáu Giọng, tiếng đàn lòng đây có  phải?
 
Trên chiếu gấm mặt hoa trăng dãi
Đàn năm cung phách trổi thang âm
Khen ai đá cũng chiều lòng.
 
Xuân Mai

Saturday, December 8, 2012

CHỐN QUÊ NHÀ

                                              

*Tặng Dương Như Nguyện

Đêm trăng sáng giữa không gian cô tịch
Mái chùa cong phố Hội ủ rêu phong
Ta ngồi đây trong sương khói trầm ngâm
Nhìn dòng nước nhánh sông nào chia rẽ
Con phố cổ những đền đài hoang phế
Dấu thời gian lặng lẽ bước chân qua
Ta về đây ôn kỷ niệm nhạt nhòa
Đôi quang gánh mẹ già xưa quẩy bước
Cây trứng cá vách tường vôi ẩm ướt
Những buổi chiều tan học đứng trú mưa
Những củ khoai mì thơm nức mẹ mua
Cô hàng xóm cười đùa môi ngúng nguẩy
Ôi dĩ vãng một thời xa xưa ấy
Chiếc lá vàng như sống dậy trong ta
Bóng trăng nghiêng dòng nước vẫn chan hòa
Câu thi tứ mượt mà trên liếp cửa
Tôi ngồi đấy nghe tiếng lòng chan chứa
Tiếng thổ âm nghe ngồ ngộ thân thương
Thuở tắm mưa trên sông vắng Thu Bồn
Ngày tháng cũ vẫn còn trong tâm tưởng
Tôi muốn đẩy mái chèo khua dòng nước
Ánh đèn lồng lấp loáng tỏa trên sông
Tuổi thơ ơi bao nhung nhớ ngập lòng
Tôi gọi tiếng quê hương bao trìu mến
Xuân Mai

ĐÊM MƠ

 
 
Trong mơ tôi thấy tôi ngồi
Bên pho tượng đá nụ cười buồn tênh
Dòng đời cứ mãi chênh vênh
Bước chân phiêu bạt mông mênh đất trời
Tôi ngồi trong cõi riêng tôi
Ý thơ vần vũ tình người đa đoan
Đêm đông giấc mộng xuân tàn
Đường đời rong ruổi bạt ngàn thức mây
Dấu tình như cánh chim bay
Nhìn vầng trăng khuyết vơi đầy khát khao
Khoát tay giữ lại câu chào
Nụ cười cao ngạo tình nào riêng ai
Tôi đang say giấc mộng dài
Bình minh thức dậy mặt trời đỏ hoe
Đêm mơ quay bước đường về.

Xuân Mai

Friday, December 7, 2012

MAI ANH VỀ

 
 


                                                         Mai anh về qua con phố nhỏ  
Nhớ chỗ ngồi một thuở yêu em
Hai hàng cây bóng ngả lên đèn
Trăng làm chứng những đêm tự tình

Anh đừng hỏi lòng sầu thiếu nữ
Tiếng thơ buồn đôi mắt thi nhân
Nhìn hoàng hôn khi nắng nhạt dần
Và mơ ước đêm xuân huyền diệu

Khi ngôn ngữ âm thanh tiết điệu
Thoát lên bằng điệu nhạc du dương
Anh chỉ nghe âm hưởng dị thường
Hơi thở ngọt như hương bồ kết

Anh đừng hỏi sao mùa thu chết
Để lá vàng rụng dưới chân em
Chỉ lắng nghe tiếng gió qua thềm
Là biết được tình em trăn trở

Thôi đừng hỏi khơi lòng thương nhớ
Có gì đâu những buổi chiều vàng
Khi cung đàn lỡ nhịp tình tang
Là hạnh phúc băng ngàn sương khói

Hãy bước nhẹ khi mùa thu tới
Lúc em ngồi gọi tiếng thu rơi
Đôi mắt kia sẽ gom hết tơ trời
Và khúc nhạc tình trôi theo nắng

Xuân Mai

CHIỀU TÀ



Chiều thu trên cánh đồng vàng
Em đi trong nắng rộn ràng bước chân
Hoàng hôn tím cả trời xanh
Hải âu vỗ cánh về ghềnh đá hoang

Em đi nhặt ánh tơ vàng
Tóc mây thả gió bạt ngàn biển khơi
Mây bay lơ lửng khung trời
Từng đàn én lượn chân đồi mờ xa

Con đường hoa nắng em qua
Có anh dìu bước tay ngà trong tay
Biển chiều tóc rối tung bay
Cát vàng lấm gót nước mây nghìn trùng

Môi em như đóa sen hồng
Tình dâng trong mắt ý lòng giao thoa
Ta đi trong ánh chiều tà
Bờ môi mộng mị nét hoa tươi cười

Dạt dào sóng nước trùng khơi
Du dương gió thổi cùng lời yêu thương
Liệu mai trong cõi vô thường
Sóng chiều xô dạt cát tuôn hình hài

Ta còn dạo bước cùng ai?
Trăm năm thác đổ là đời đá tuôn

Xuân Mai

Monday, November 26, 2012

NÀY EM




Này em tóc thả trên bờ
Có hay ngọn gió tình cờ thoảng qua
Cánh con chim nhỏ la đà
Bỏ quên tiếng hót bay qua biển chiều

Này em con mắt buồn hiu
Theo mây lơ lửng khi chiều lập đông
Xa xôi trong cõi nghìn trùng
Nhìn dòng nước chảy nhánh sông mơ hồ

Này em quay gót chiều mơ
Trên bờ biển lặng tiếng thơ ngậm ngùi
Có tôi đi giữa mù khơi
Gọi em trong tiếng buồn rơi não nùng

Em về cơn lạnh chiều đông
Phất phơ vạt áo môi hồng se khô
Tôi ngồi nhẩm một câu thơ
Hỏi con hạc trắng nàng thơ đâu rồi?

Này em, em chớ phụ tôi
Mai lên đỉnh núi ta ngồi ngắm trăng
Tôi ngồi kể chuyện tháng năm
Để em con mắt lá răm tìm về

Xuân Mai

KIẾP SAU




Em nằm chết dưới cội hoa
Có con chim nhỏ đưa ma về trời
Anh đi cóp nhặt nụ cười
Mặc em khỏa lấp buồn vui một mình

Cầm lòng giây phút lặng thinh
Nghe tâm lắng động cho tình thăng hoa
Trong ngoài cách một làn da
Bờ vai nhật nguyệt trăng tà ngủ yên

Em đi trong cõi hư huyền
Cỗ xe thổ mộ về miền đất khô
Bóng ai dừng lại bên hồ
Nhìn dòng nước chảy ngẩn ngơ quay về

Chốn nào là cội chân quê
Cho em giấc ngủ người về trăm năm
Sông kia dâu bể cát lầm
Ai người đồng điệu tri âm có chờ

Cõi tình sót lại câu thơ
Liệu mai sau có còn ngờ vực nhau
Mây trôi nước chảy qua cầu
Em xin giữ lại một mầu nắng trong

Yêu ai xin nhớ hỏi lòng!

Xuân Mai

Saturday, November 24, 2012

MỐC THỜI GIAN


Em ngồi đếm mốc thời gian
Từng dòng kỷ niệm mênh mang sóng tình
Thấy ta đi giữa bình minh
Trên bờ biển lặng đưa tình ra khơi

Thấy anh rạng rỡ tiếng cười
Đan tay dìu bước giữa trời bao la
Biển xanh sóng vỗ chan hòa
Từng đàn én lượn bay xa cuối trời

Có ai bên cạnh cuộc đời
Ngân nga câu hát nụ cười hồn nhiên
Ru tình lên đỉnh bình yên
Ru ta hạnh ngộ giữa đêm mịt mùng

Ru đời những cánh phù dung
Buồn vui dốc cạn, tiếng lòng giao thoa
Ru em bóng mát trăng ngà
Tóc tơ nghìn sợi chảy ra muôn trùng

Ru tình độ lượng bao dung
Cho đôi mắt ngọc môi hồng se khô
Ru người vào tận cõi thơ
Ru bờ mộng mị giấc mơ cuộc đời

Ru cho sóng động ngoài khơi
Hoàng hôn trong mắt chân trời mờ xa
Ru người ta lại ru ta
Khúc đêm nguyệt quế tình xa tình gần

Thôi thì một thoáng phù vân
Thả tình trong gió cho tình ra khơi
Chân ai bước ngược dòng đời
Cho em nhẹ gót lên đồi nắng thơm

Xuân Mai


BIỂN LẶNG

 

Bầu trời thiên thanh
Ánh dương bừng sáng
Mây trôi lãng đãng
Về cuối chân trời

Sóng gọi trùng khơi
Bọt tan trắng xóa
Tóc em buông thả
Thơm ngát hương trời

Cánh buồm ra khơi
Nổi trôi theo gió
Mắt vương mầu nhớ
Mấy sợi tơ trùng

Đất trời mênh mông
Thuyền không bến đỗ
Người ơi có nhớ
Biển lặng trời mơ

Chỉ còn câu thơ
Thả bay theo gió
Chân em bước nhỏ
Trên dải cát vàng

Vạt áo thênh thang
Quyện hương trong nắng
Tình nghe xa vắng
Như cọng buồn khô

Người về đêm mơ
Tình thơ còn đọng
Vòng tay gối  mộng
Khép kín tơ vàng

Gõ nhịp tình tang
Tay đan ngón nhỏ
Người đi có nhớ
Tình về trong mơ

Xuân Mai

KHÚC ĐÊM

 
 
Nhủ lòng thôi hết sầu thương
Mà sao nhung nhớ vấn vương hình hài
Nỗi buồn nặng trĩu đôi vai
Đêm thâu khắc khoải ngày dài nhớ mong
 
Đôi môi còn đượm hương nồng
Trái tim rung động tình hồng ấp yêu
Đêm mơ thấy giấc mộng chiều
Sợi buồn chân tóc dấu yêu nằm kề
 
Giật mình cơn tỉnh cơn mê
Tóc tơ nghìn sợi buông về hư không
Tình như sương khói chập chùng
Nằm nghe tâm động nghìn trùng âm vang
 
Chong đêm thao thức mơ màng
Tìm người trong mộng bạt ngàn cõi mơ
Thương ai con mắt nằm chờ
Để cho hương tóc dạt bờ sông trôi
 
Đêm mơ thấy ánh mặt trời
Bừng con mắt giậy nghe đời buồn tênh
Thuyền tình cứ mãi lênh đênh
Để cho cõi mộng xoay vần chiêm bao
 
Cõi tôi ai có bước vào
Thì xin gót nhẹ đường vào cõi thơ
 
Xuân Mai




Thursday, November 22, 2012

HƯƠNG THU

 
 
Chiều thu vàng mênh mông
Bước chân em ngập lòng
Thả hồn theo cánh gió
Ngắm mây trời thu phong
 
Từng chiếc lá vàng rơi
Không gian nhuộm đất trời
Nhìn nàng thu óng ả
Sắc hương nàng lên ngôi
 
Nắng hồng hong ráng pha
Rừng thu trong chiều tà
Bầy nai vàng ngơ ngác
Trên cánh đồng cỏ hoa
 
Em về nghe thu không
Lá vàng ngập bến sông
Đàn chim bay về núi
Trăng thu thổn thức lòng
 
Đêm về sương thu phai
Nghe lạnh buốt đôi vai
Bàn tay nào ấm áp
Ôm ấp mảnh hình hài
 
Thu buồn trôi mênh mang
Nghe nhịp gõ tình tang
Buổi chiều sông thu vắng
Xô đọng tiếng thời gian
 
Xuân Mai

TÀN THU


Trời cuối thu rồi em có hay?
Lá vàng rơi rắc gió heo may
Mây giăng lãng đãng trên đầu núi
Sương lạnh chiều thu nhạn gọi bầy

Trời cuối thu rồi em ở đâu?
Xác lá thu phong nhuộm úa mầu
Trên lối em về qua sân nắng
Hiên cúc vàng gọi bước chân nhau

Em có dừng chân trên lối xưa?
Chút nắng vàng hanh đọng cuối mùa
Hàng tường vi nở khoe sắc thắm
Vương vấn lòng ai, hỏi khách thơ

Thu đến thu đi chẳng đợi chờ
Thu tàn vang vọng thoáng hương xưa
Bảo rằng thu cảm thu thương nhớ
Thấm đượm tình em trong tiếng thơ

Những phím tơ đàn rung tiếng tơ
Hơi thu man mác dưới trăng mờ
Thu tàn trăng rụng đêm thu tím
Vọng nguyệt lầu trăng quyện ý thơ

Xuân Mai

Thursday, November 15, 2012

BIỂN CHIỀU



Ánh hoàng hôn lịm tắt
Đường chân trời mờ xa
Bầy hải âu vỗ cánh
Bờ cát dài bao la

Sóng xô đùa ngọn gió
Trên từng rặng phi lao
Tiếng còi tàu xe lửa
Xé không gian bạc mầu

Em trên bờ biển vắng
Chân bước nhỏ loanh quanh
Thả hồn nương  theo gió
Tóc bay vào biển xanh

Em ngồi đây với ta
Từng ngày như chóng qua
Anh hôn làn tóc rối
Uống môi em thật thà

Mắt em buồn như sao
Thu kín cả nhìn trời cao
Không gian là mộng ước
Biết yêu thương ngọt ngào

Em thả tình vào mây
Dòng huyền ngát hương bay
Làn hương thơm thiếu nữ
Ngất ngây hồn mê say

Ôi vòng tay yêu thương
Trong mê khúc lạ thường
Tay ngà trên phiến ngọc
Nghe đàn gẩy cung thương

Ta nghe nghìn vì sao
Trong đêm tối thì thào
Đưa tình thơ bất tận
Theo sóng nước rạt rào

Xuân Mai



TIẾC THU



Em quay về một chiều thu vắng
Hạt nắng lung linh, vờn tóc em buồn
Hong tơ trời hàng cây giăng mắc
Sỏi đá rong rêu dốc xưa lối mòn

Em mơ về một dòng sông cũ
Tà áo trinh nguyên
Vành nón đơn sơ đi trong nắng chiều

Em lên đồi thả hồn trong gió
Làn tóc mây bay,
Gò má hây hây đón thu sang mùa

Chiều thu năm xưa
Ngợp lá vàng đưa
Đôi ta bước nhẹ trên con phố nhỏ
Tình nghe nức nở
Tìm trong tiếng thở...

Thời gian qua mau
Giây phút lặng sâu
Mùa thu trở lại chiều thu nắng vội
Người không trở lại
Mình em gót nhỏ đường về

Em mơ hoài một dòng sông trắng
Chờ đón thu sang
Lời hát ca vang tan trong gió chiều

Mai xa rồi tình vào quên lãng
Ngày tháng đi hoang
Hồn cũng mênh mang hương thơm tóc thề

Thu bây giờ chỉ còn thương nhớ
Một thoáng heo may
Sợi tóc tung bay tiếc thương thu tàn.

Nghe mơ hồ tình là sương khói
Bờ mắt em cay
Nào có ai hay
Bước chân đá buồn...

Xuân Mai

Monday, November 12, 2012

RU TÌNH TRONG GIẤC CHIÊM BAO



Ta nằm trong giấc chiêm bao
Nửa bờ mộng mị đao đao sóng cồn
Nửa thân buồn tủi cô đơn
Nửa ôm chiếc bóng nửa hờn gối chăn

Nửa hồn ghi dấu ăn năn
Nửa như quên hết nhân tình thế gian
Nửa trăng khuyết nửa mây ngàn
Nửa chân thiện mỹ nửa đan muộn phiền

Nửa đời hai chữ nhân duyên
Nửa tôi lơ lửng giữa đêm mịt mùng
Nửa khoang tim cháy bập bùng
Nửa tình nửa tội bước trong luân hồi

Nửa ai xâm nhập hồn tôi
Nửa trong chiếc bóng làn hơi thơm nồng
Nửa vòng tay níu hư không
Nửa con mắt nổ một vùng trời mơ

Nửa tin yêu nửa sững sờ
Nửa như xa lạ nửa chờ đợi mong
Nửa con nước cuốn xuôi dòng
Nửa thuyền ngược sóng bão bùng mưa sa

Nửa tôi trong cõi người ta
Nửa bờ mộng mị nửa pha nắng hồng
Nửa nào cơn lạnh mùa đông
Nửa hơ ấm áp nửa bùng lửa tim

Nửa tôi ròng rã đi tìm
Nửa mình đánh mất bỏ quên hình hài
Nửa hồn bạch hạc mình mai
Nửa ôm mặt đất xoay hoài hư vô

Nửa đêm gối mộng làm thơ
Nửa yêu dấu mặt nằm ngờ chiêm bao
Nửa môi xin hé câu chào
Bình minh thức dậy ngọt ngào nắng thơm

Xuân Mai
 

Saturday, November 3, 2012

TRĂNG THU

 
 
Đêm rằm trăng sáng lung linh
Vàng tơ sợi nhỏ sóng xanh biển trời
Tóc em bay gió trùng khơi
Tình thơ lãng đãng giữa đời rong rêu
 
Sương thu man mác hồn chiều
Cầm tay khẽ nói dấu yêu tình nồng
Mắt em thả mộng trời trong
Long lanh mắt biếc giữa dòng thu phai
 
Trăng treo con mắt dặm dài
Ru tình vào mộng hình hài sắc không
Trăng tô đôi má em hồng
Vàng thu rớt nụ hôn nồng thơm tho
 
Anh về ủ tóc nàng thơ
Trăng soi mặt nước lững lờ êm trôi
Mênh mông bát ngát tơ trời
Bờ vai rung động hồn người mắt nâu
 
Đêm nay trăng sáng bắc cầu
Em ơi thu đã nhuộm mầu tà huy
Ta về theo dấu chân đi
Trăng thu đưa lối người đi sao đành
 
Xuân Mai
 

Friday, August 17, 2012

HƯƠNG ĐÊM



Đêm tàn lại đến bình minh
Sương mai trên cánh hoa quỳnh nở đêm
Hôm qua trăng dãi bên thềm
Nằm nghe hơi thở ru mềm tóc tơ
Hương thơm còn đọng đôi bờ
Chừng như mắt biếc còn chờ môi hôn
Có ai đi nhẹ vào hồn
Mà nghe hương tóc nhẹ buông vai gầy

Xuân Mai

Wednesday, August 15, 2012

TA ĐI TRONG NẮNG CHIỀU TÀ


Biển chiều con sóng ra khơi
Mấp mô cồn cát nước vơi cạn nguồn
Mặt trời ráng nắng hoàng hôn
Lặn sau đỉnh núi chim muông về ngàn

Gió chiều thổi nhẹ mênh mang
Trời xanh mây trắng nắng vàng dịu êm
Tay trong tay dắt tình mềm
Đường mòn đổ bóng tóc em buông dài

Cánh đồng bát ngát vàng phai
Bờ lau sậy nứa trải dài ven đê
Hải âu lũ lượt kéo về
Cù lao nước mặn nhạn về ráng pha

Ta đi trong nắng chiều tà
Chân mây mặt nước chan hòa niềm vui
Thả hồn theo áng mây trôi
Thấy ta hiện hữu giữa đời rong rêu

Thấy em rạng rỡ yêu kiều
Hồn nhiên ngắm cảnh tiêu điều hoàng hôn
Mắt em là cửa tâm hồn
Chở tình về chốn muôn phương hải hà

Biển chiều ru nhẹ hồn ta
Sóng ru cồn cát trong ta tình nồng
Em về biển rộng mênh mông
Ta ru em ngủ trong vòng tay ôm

Xuân Mai 

Tuesday, August 14, 2012

HÁI HOA



Ra vườn hái nụ ngọc lan
Cài lên mái tóc tơ vàng lung linh
Áo em thơm ngát xuân tình
Để cho cánh bướm lượn cành khua râu

Vườn tôi có cụm hoa ngâu
Con chim đứng hót trên đầu ngọn tre
Em nghiêng buông mái tóc thề
Thả bay trong gió chiều về mây trôi

Mắt em mơ mộng tơ trời
Để tôi ngơ ngẩn bồi hồi quẩn quanh
Tay em vit' nụ trên cành
Để cho vạt áo vô tình thoảng bay

Đàn lòng theo gió rung cây
Để tôi hái nụ hoa này cho em
Hoa lan cài mái tóc mềm
Hoa ngâu ủ chút tình duyên đậm đà

Em ơi ủ ngát tình ta!

Xuân Mai


Monday, August 13, 2012

QUẲNG GÁNH LO



Đêm qua giấc ngủ chập chờn
Sáng nay thức dậy nỗi buồn không tên
Tháng ngày trống vắng chênh vênh
Nghe trong thinh lặng tình mềm đôi vai
Ta đi xoay giấc mộng dài
Trăm bề nghìn nỗi hình hài sắc không
Đôi tay muốn níu nghìn trùng
Cuộc đời dâu bể cuộn vòng tử sinh
Trăm năm thu gọn bóng hình
Xác thân lưu lạc cũng thành hư không
An vui giây phút tự lòng
Buông trôi phiền não thong dong dòng đời
Vô thường thả gió cuốn trôi
Cho ta giữ lại nụ cười hồn nhiên

Xuân Mai

Sunday, August 12, 2012

VU LAN NIỆM PHẬT


Nam mô đại từ đại bi
Quan Thế Âm Bồ Tát
Con đường giải thoát là đây
Tiếng chuông thanh tịnh
Ân báu đức dầy
Trở về nguồn cội đáp đầy ơn sâu
Công cha nghĩa mẹ, chín đức cù lao
Lòng chay thanh tịnh thoát bao muộn phiền
Tâm giác ngộ an nhiên tự tại
Ánh mặt trời sáng chói bình minh
Nam mô niệm phật lòng thành
Quán soi liễu ngộ giác minh là bờ
Cầu cha mẹ thoát bờ tục lụy
Cõi thăng thiên trí huệ quang minh
Chân tâm Phật tánh hiển linh
Cửa Không về chốn an bình Như Lai
Xuân Mai

LỤC BÁT THIỀN



VÔ NGÃ

Đi từ hạt bụi uyên nguyên
Từ trong vũ trụ về miền thái hư
Em từ giọt nước Chân Như
Cái Tâm vô ngã thiên thư đất trời

BIẾN THIÊN

Đất trời vô thủy vô chung
Biến thiên vạn hóa trong cùng thế gian
Thân em như hạt cát vàng
Đi từ muôn kiếp cưu mang hình hài

HIỆN HỮU

Ta như giọt nước ngoài khơi
Mênh mông trời đất nổi trôi bềnh bồng
Nằm nghe nhịp vỗ hư không
Thấy em hiện hũu trong dòng thế gian

Xuân Mai
 

Saturday, August 11, 2012

PHẢI LÒNG



Ví dầu tình bậu muốn đi
Bậu xa bậu nhớ lòng đi sao đành
Trúc tre nhớ cội nhớ cành
Thuyền xa nhớ bến người gần thấy thương

Sớm ngày gà gáy tinh sương
Anh vác cái rựa qua mương vào rừng
Chặt cây đốn gỗ ngô đồng
Làm chiếc giường rồng anh hỏi cưới em

Em đẹp thì cho anh xem
Đôi bàn tay ngọc nét duyên mặn mà
Giường rồng nệm gấm thêu hoa
Thân ngọc trắng ngà ai chẳng muốn yêu

Em xinh khuôn mặt mĩ miều
Lông mày lá liễu cổ kiêu mắt huyền
Môi hồng má thắm cười duyên
Lời ăn nết ở dịu hiền nết na

Thương em ăn nói thật thà
Mộng mơ đôi mắt làm qua phải lòng
Canh bầu nấu cá lòng tong
Nước mắt chan lòng bậu ghé qua thăm

Đêm nay sao sáng trăng rằm
Qua về nhớ bậu có trăng soi đường
Ầu ơ câu hát mười thương
Nhớ em áo lụa chiều buông vai gầy

Nhớ em ánh mắt thơ ngây
Giọng hò Nam Bộ ngất ngây cõi lòng
Qua về ăn trái nhãn lồng
Đem con sáo thả thỏa lòng nhớ em

Xuân Mai


Friday, August 10, 2012

LỤC BÁT DUYÊN QUÊ


Mai kia trở lại quê nhà
Có canh rau muống có cà dầm tương
Anh về thắp đỉnh trầm hương
So dây phím nhạc sầu vương tự tình

Thấy em ngồi hát bình minh
Đêm trăng viễn xứ ru tình về đâu?
Thang mây bắc một nhịp cầu
Cho người đồng điệu gởi câu tâm tình

Em về nón lá thật xinh
Dòng sông con nước mái đình cong cong
Cây đa bến cộ xuôi dòng
Để anh mơ tưởng cánh đồng cỏ non

Những đêm trăng sáng thả hồn
Mênh mông trời đất điệu buồn dân ca
Mai về nhớ gánh hàng hoa
Tiếng rao đầu ngõ hàng quà năm xưa

Nhớ chiều lội suối tắm mưa
Bên hiên bếp lửa cười đùa lưng trâu
Mẹ hiền trong tấm áo nâu
Mùi hương cốm mới cơi trầu cau xanh

Nhớ cha đan nứa làm mành
Nhớ bà ru cháu nhớ anh kéo thuyền
Nhớ ngày tháng cũ không quên
Nhớ con sông nhỏ êm đềm tuổi thơ

Nhớ em dệt lụa quay tơ
Câu ca Quan Họ làm ngơ ngẩn người
Em về gõ nhịp tim tôi
Để cho câu hát lên đồi nắng thơm

Xuân Mai

Wednesday, August 1, 2012

NÀNG TIÊN THƠ


Mênh mang trong cõi vô hình
Tôi đi tìm một nửa mình xa xưa
Rơi từ hạt bụi ban sơ
Từ vô lượng kiếp dạt bờ thế gian

Gặp em nắng quái mưa ngàn
Từ nghìn xưa lại ngỡ ngàng nhìn nhau
Phải chăng duyên kiếp chờ nhau
Nên hoa
sim tím nhuộm màu thời gian

Thả hồn vào cõi thênh thang
Cõi thơ vô tận tiếng đàn vô thanh
Nhạc lòng giây phút quẩn quanh
Tim nghe nhịp võng ru tình dịu êm

Ừ thôi cứ mặc trăng lên
Để cho cánh gió về miền hư vô
Để cho tình đẹp như thơ
Hương thơm bát ngát như chưa một lần

Có em xa bỗng nên gần
Từ trong tâm tưởng ý tình giao thoa
Đêm khuya dưới bóng trăng ngà
Câu thơ lục bát mặn mà khúc ngâm

Ru tình về cội trăm năm
Ru em con mắt xa xăm dặm dài
Ru đêm nguyệt tỏ cùng mai
Ru ta bóng mát hình hài nên thơ

Ru đời như một giấc mơ
Ru ta hạnh ngộ trên bờ mi ngoan
Có em là ánh trăng vàng
Để anh xao động tiếng đàn năm cung

Đêm nay trăng sáng vô cùng!
Nàng Tiên Thơ đến dạo cùng khúc ngâm
Ta nghe vẳng tiếng hồ cầm
Từ trong thiên cổ em nằm cội mai

Ta ru em giấc mộng dài!

Xuân Mai

Sunday, July 29, 2012

BIỂN CHIỀU HOÀNG HÔN

 
Nắng vàng xao nhẹ trên cây
Bờ lau ngọn cỏ gió lay biển chiều
Núi đồi rủ bóng tịch liêu
Chim bay về núi mây chiều thướt tha
 
Ta đi về cánh đồng xa
Hương đồng gió nội chan hòa nước mây
Bóng dài tay nắm bàn tay
Đôi chân nhẹ bước lòng đầy tơ vương
 
Hoàng hôn ở cuối con đường
Tóc em thả gió muôn phương gọi người
Tiếng lòng nghe nhịp đầm hơi
Ta đi về hướng mặt trời tung tăng
 
Con đường hoa cỏ gió trăng
Bao nhiêu lần bước mà hằng mơ xa
Có ai đi giữa đời ta
Mà nghe biển lớn chan hòa nước mây
 
Biển tình ôm ấp mê say
Ta đi hỏi nước non này nên chăng
Chân mây lấp ló cô Hằng
Hỏi xem chú cuội còn nằm chiêm bao
 
Xuân Mai
 

TƠ VÀNG



Nỗi buồn biết dấu ở đâu?
Ngăn tim đầy những tơ sầu mênh mang
Thả tình theo bước chân hoang
Người ơi có biết tơ vàng chiều nay
Nắng buồn đi hỏi cung mây
Ta buồn ngồi đếm tháng ngày rong rêu
Nhớ ai đêm trắng buồn treo
Thời gian lầm lũi bước theo cuộc tình
Ta về sâu cõi lặng thinh
Đêm nghe tiếng gió trở mình trong mơ
Người đi vào tận cõi thơ
Mà sao lỗi nhịp vần thơ không lời
Tôi ngồi ru một cõi tôi
Ru tình hóa đá ru đời rong rêu
Ru ai đêm vắng tiêu điều
Để cho tiếng gọi liêu xiêu bóng hình

Xuân Mai

Saturday, July 28, 2012

LỤC BÁT CHO TÌNH TA


Em như hoa bưởi trên cành
Anh như trăng sáng tỏ tình với hoa
Hương thơm tinh khiết lụa là
Để anh say đắm mặn mà yêu em

Em như lan nở bên thềm
Để anh câu hát ngọt mềm lời ru
Ru em về cội trăng thu
Ngón tay dìu dặt tình như một lần

Trăng vàng sao chiếu lung linh
Bên hiên lá trúc ghẹo nhành mai mơ
Em ngồi dệt những đường tơ
Câu  thơ lục bát cho vừa nhớ nhung

Anh ngồi gõ nhịp hư không
Lời ca trong gió nhạc lòng du dương
Yêu em đàn gẩy cung thương
Ngất ngây giai điệu vấn vương tơ lòng

Yêu em biển rộng trời không
Yêu em mái tóc như dòng suối thơm
Em như hương tỏa trong vườn
Như con chim nhỏ mang hồn thi ca

Anh ngồi ngắm cội hoàng hoa
Đêm trăng quỳnh nở chan hòa ý thơ
Yêu em tình đẹp như mơ
Để anh ngâm một bài thơ ru tình

Xuân Mai

Friday, July 27, 2012

ĐÊM TRĂNG XEM HOA NỞ





Xem ra cũng giống nòi tình
Câu ca chén rượu ngắm quỳnh thưởng trăng
Tơ đàn quyện một khúc ngâm
Ngân nga cung bậc ý cầm giao thoa

Cánh hoa tinh khiết ngọc ngà
Thoảng hương trong tóc lụa là áo xiêm
Thả hồn vào cõi uyên nguyên
Vô tâm đối cảnh hư huyền vụt bay

Vầng trăng bạc mái hiên tây
Người thơ lòng cũng vơi đầy bóng đêm
Lung lay khóm trúc bên thềm
Ý tình như thể trăng đêm với mình

Xuân Mai

Tuesday, July 17, 2012

QUỲNH TIÊN THI GÁC NGUYỆT



Nhất dạ quỳnh tiên khúc nguyệt hoa
Tình xuân vời vợi ý chan hòa
Ngắm mai vọng nguyệt mây theo gió
Ngọc quỳnh nở trắng muốt kiêu sa

Ngẩng mặt nhìn trăng cất tiếng ngâm
Hồn thơ hội ngộ với tri âm
Đàn ai cảm khái câu thi tứ
Gió động thềm lan khúc nguyệt cầm

Trăng tỏ vườn khuya hoa mãn khai
Vẻ đẹp uyên nguyên thoát hình hài
Quỳnh tiên hương sắc, ôi thanh thoát !
Lòng người giao động đóa tinh khôi

Mới biết hồn hoa nhập ánh trăng
Hòa đồng cung bậc với tao nhân
Tình thơ lãng đãng tan trong gió
Vũ trụ cùng ta thưởng khúc ngâm

Xuân Mai

Sunday, July 15, 2012

NGUYỆT DÃI LẦU CHUÔNG


Mây trắng về đâu mây trắng ơi!
Đêm trăng em đến một phương trời
Ngắm hoa quỳnh nở, mai trong gió
Dãi nguyệt lầu chuông một cõi tôi

Em có về không một cõi thơ?
Mai vàng nở rộ dưới trăng mơ
Đàn ai gẩy khúc đêm thương nhớ
Góc vắng đèn khuya tôi hát thơ

Những đóa quỳnh tiên trong mắt em
Nở bừng như những cánh sao đêm
Tình thơ em chở về bên ấy
Tím cả hồn anh những đóa sen

Một chút men nồng hương sắc hoa
Ti-gôn say đắm dưới trăng ngà
Lòng ai thổn thức nương theo gió
Dưới nguyệt vườn lan em hái hoa

Bát ngát khung trời ta ngất ngây
Đường tơ sóng nhạc ẩn trong mây
Đêm nay trăng sáng xem quỳnh nở
Gợn tiếng tơ lòng em có hay ?

Ta cất lời ca thả khúc ngâm
Đêm trăng huyền diệu tiếng ban cầm
Cung thương hòa điệu men nhung nhớ
Tiếng hạc kêu sương bóng nguyệt nằm

Xuân Mai
 

Friday, July 13, 2012

HẠT BỤI BIẾN THIÊN



Đất trời vô thủy vô chung
Chân mây mặt nước tận cùng thế gian
Em như sao rụng trên ngàn
Đi từ muôn kiếp cưu mang hình hài

Ta như hạt bụi trần ai
Biến thiên vạn hóa lạc loài thế gian
Phải chăng duyên kiếp rỡ ràng
Để mây kết tụ mưa tràn biển khơi

Từ em là ánh trăng soi
Từ anh là ánh mặt trời phương đông
Có em mây ửng nắng hồng
Để anh tỏa sáng cả vùng trời mơ

Từ em hạt bụi là thơ
Để cho giọt nước thành bờ đại dương
Ta đi giữa chôn' vô thường
Trở về nguyên thủy hạt sương chuyển mình

Xuân Mai

Thursday, July 12, 2012

CHO TÌNH VỀ CÕI THIÊN THU



Anh chở hoàng hôn trong mắt em
Để cho làn tóc ủ vai mềm
Tóc mây  hương thoảng bay trong gió
Thả cánh nhạn về trên lối quen

Tay nắm bàn tay quyện ngón đan
Cỏ vàng xao xác bước chân ngoan
Đường đi đôi bóng dài nghiêng ngả
Tắm nắng chiều vàng ta hát vang

Anh chở tình về trên đôi môi
Nụ hôn say đắm ngát hương trời
Anh ơi ! Em muốn làm chim nhỏ
Thả cánh bay đi khắp phương trời

Em sẽ là mây, trăng viễn du
Anh như cánh gió cuốn xa mù
Đưa em về đỉnh cao hun hút
Cho tình về tận cõi thiên thu

Xuân Mai

QUỲNH TIÊN


Đêm trăng ngắm cội quỳnh tiên
Nở ra trăm cánh hoát nhiên hiện bày
Nhụy vàng óng ả men say
Hương thơm bát ngát ngất ngây lòng người
Quỳnh tiên hương sắc rạng ngời
Nở từ chiếc lá tinh khôi giáng trần
Trong đêm ngà ngọc lân tinh
Hoa thơm phong nhụy ý tình thăng hoa
Quỳnh tiên vương giả chi hoa

Xuân Mai

ĐÊM MƯA


Đêm khuya thao thức mơ màng
Nằm nghe từng giọt mưa đan ngoài trời
Nhịp nào gõ nhịp đằm hơi
Thoảng nghe như tiếng em cười trong mơ
Em từ giọt nước ban sơ
Biến thiên em hóa hạt thơ cho người
Ta từ hạt bụi mù khơi
Trôi đi đậu lại khoang đời nắng mưa
Chênh vênh tiếng vọng âm thừa
Nằm nghe xao xác đêm mưa gọi thầm
Đàn lòng gẩy một khúc ngâm
Ta nghe giọt nước từ hư không về

Xuân Mai

LỜI KINH CỦA MẸ



Lời kinh vọng tự nghìn xưa
Âm vang tiếng mõ chuông chùa thoảng đưa
Ngọn đèn nho nhỏ đêm mưa
Mẹ lần tràng hạt nam mô nguyện cầu
Mẹ hiền trong tấm áo nâu
Hương tàn khói tỏa ngát mầu hư không
Đêm đêm thắp đỉnh hương trầm
Tiếng kêu bạch hạc não nùng đêm sương
Mẹ cầu tám hướng mười phương
Nhân gian khắp nẻo tìm đường chân tu
Cuộc đời như áng phù du
Trần gian huyễn ảo thiên thu đất trời
Tiếng buồn gõ nhip đằm hơi
Tiếng chuông tỉnh thức quên đời rong rêu
Mẹ ru vọng tiếng kinh chiều
Câu kinh diệu pháp liêu xiêu bóng hình
Mẹ ngồi sâu cõi lặng thinh
Chắp tay đảnh lễ ru mình Cõi Không

Xuân Mai


Monday, July 9, 2012

CÕI TÔI - MIMOSA


Em về biêng biếc cõi thơ
Anh say hồn chữ đêm thơ vọng buồn
Một mình nhả khói thuốc tuôn
Mênh mang sóng nhạc sầu buông tơ chùng

Ôm đàn gõ nhịp hư không
Lầu Chuông soi bóng hồ cầm đêm nay
Cung thương nhẹ bước đường mây
Cung tơ ai khéo so dây phím đàn

Thả hồn theo nhịp tình tang
Buông lơi câu hát bạt ngàn lời ca
Đêm khuya nguyệt lặn canh tà
Tiếng gà xao xác âm ba sóng cồn

Bình minh lại đến hoàng hôn
Không gian cô đọng tiếng buồn xa xăm
Cõi Tôi, có tiếng thì thầm
Âm đàn hổ phách tiếng lòng giao thoa

Đêm khuya ủ bóng trăng ngà
Sáng mai thức dậy chan hòa ánh dương
Hương hoa tỏa ngát mười phương
Có Tôi đứng giữa vô thường mảy may

Có ai? Tôi ở chốn này
Có đêm nguyệt quế có ngày tiêu ma
Có Tôi ngắm cội trăng già
Đợi mưa tháng Bảy nhạt nhòa ánh trăng

Có ai mượn chỗ tôi nằm
Để nghe tiếng gió đêm trăng gọi về
Cõi Tôi nửa bước đường quê
Nghe trong thinh lặng tôi về với Tôi

Mimosa ngát hương trời!

Xuân Mai


KHÚC NGUYỆT HOA


Mưỡu:

Quỳnh hương nở ngát đêm khuya
Thưởng hoa vọng nguyệt người về ngắm trăng
Thả hồn qua một khúc ngâm
Hoàng lan trong gió, trăng nằm cội mai

Hát Nói:

Trăng thanh gió mát
Cung nguyệt cầm cảm tác mấy vần thơ
Nụ quỳnh hương e ấp dưới trăng mơ
Đang bừng nở nhụy chờ khoe sắc thắm

Hoa mãn khai nhụy vàng lấm tấm
Khách yêu hoa say đắm như lòng
Ngắm hoa thưởng khúc Lầu Không
Tri âm vọng nguyệt tâm đồng đây có phải?

Hương trong gió thả hồn người thơ thới
Dưới nhành mai như nhắn gởi đôi lời
Ti-gôn tím cả hồn tôi
Trời thơ nở đóa hoa cười xinh xinh
Ngọc lan ngây ngất duyên tình

Xuân Mai
 


HƯƠNG GIÓ


Em ngồi đón ánh bình minh
Giọt sương mai đọng lung linh cỏ bồng
Ngước lên tia nắng mai hồng
Là mầu mắt biếc mênh mông tơ trời
Em ngồi thả tóc mù khơi
Biển xanh mây trắng bầu trời mình em
Thênh thang một cõi êm đềm
Nghe như một khoảng trời riêng cho mình
Anh về sâu cõi lặng thinh
Có nghe làn gió vô tình thổi qua
Có hay sóng vỗ nhạt nhòa
Để cho làn tóc thoảng qua khoang hồn

Xuân Mai

LỤC BÁT RỜI


THAO THỨC

Đêm qua thao thức mơ màng
Sáng nay thức dậy mênh mang tơ sầu
Nỗi buồn canh cánh hang sâu
Nghe trong thinh lặng mối sầu mang mang

HOÀNG LAN

Trong vườn nở đóa hoàng lan
Tỏa hương thơm ngát theo làn gió bay
Tóc em biêng biếc chiều nay
Mơn man áo lụa vai gầy nghiêng nghiêng

CON MẮT THÁNG GIÊNG

Nỗi buồn con mắt tháng giêng
Xa xăm trong cõi mộng huyền bâng khuâng
Đường mây tơ tưởng nắng hồng
Se hương áo lụa tình nồng gối đơm

HẠT THƠ

Hạt thơ rơi rụng từ trời
Để em chắp nhặt những lời thủy chung
Ta như hạt bụi trần hồng
Đi từ tiền kiếp lạc dòng thế gian

Xuân Mai

BÍCH ĐỘNG TAM CỐC HOA LƯ



Đường về Tam Cốc Hoa Lư
Non xanh nước biếc cảnh như tạc hình
Hai bên ruộng lúa đồng xanh
Một dòng sông chảy lượn quanh giữa trời

Thuyền đò lơ lửng êm trôi
Mênh mang câu hát "người ơi đừng về"
Chim rừng sáo nhảy ngọn tre
Khỉ chuyền vượn hú nai, dê từng đàn

Nhịp nhàng điệu hát ca vang
Suối khe nước chảy bạt ngàn rong rêu
Qua sông cá động chân bèo
Mái chèo khua nước thuyền vào Hang Ba

Trên đầu thạch nhũ sắc pha
Đường vào Bích Động cỏ hoa xanh rì
Lặng lờ nước cuốn đò đi
Núi mây Ngũ Nhạc tích ghi còn truyền

Qua Thung Nắng nhả ưu phiền
Thuyền ai thả gánh muộn phiền cuốn trôi
Đường về Tam Cốc buông lơi
Mái chèo đạp nước đò trôi dập dềnh

Non xanh sông nước hữu tình
Hoa Lư một thuở cung đình tích xưa
Ninh Bình trong gió chiều đưa
Vầng trăng cổ tích mái chùa cong cong

Trăng non cuối ngọn Ngô Đồng
Dòng sông con nước hòa cùng sóng xanh
Âm vang khói cuộn kinh thành
Chuông chùa vẳng tiếng xa ngân vọng về

Ai về Tam Cốc chiều quê
Vầng trăng thái cổ thuyền về trên sông
Thoảng nghe sóng vỗ trong lòng
Một dòng lưu thủy mênh mông bến bờ

Gởi lòng góp nhặt câu thơ
Ai đi có nhớ người chờ sông trăng

Xuân Mai

Thursday, June 28, 2012

ÂM VANG



Còn gì ở lại trong ta?
Bao la trời đất chan hòa nước mây
Cho nhau những phút giây này
Cầm bằng gió thổi mây bay cũng là
Tình là diệu pháp trong ta
Âm vang hạnh phúc mượt mà thân tâm
Cung tơ réo rắt hồ cầm
Gẩy lên cung bậc thành dòng thơ say
Phải chi ta được là mây
Thả tình trong gió lượn bay khắp trời
Theo tình về cõi mù khơi
Cho đôi chân bước lên đồi nắng thơm

Xuân Mai


CÁM ƠN



Cám ơn buổi sáng trời hồng
Cám ơn giây phút mặn nồng ai trao
Biển xanh sóng vỗ dạt dào
Nghe từng giọt nắng rót vào hồn hoa

Mênh mông trời đất chan hòa
Lắng lòng trong cõi tình ta tuyệt vời
Long lanh sóng mắt môi cười
Ngàn hoa hé nở mặt trời đang lên

Cám ơn giây phút êm đềm
Một cơn gió thoảng ngọt mềm làn môi
Cám ơn ai đến trong đời
Để câu lục bát gieo lời vần tim

Cám ơn ngày tháng bình yên
Niềm vui chân thật khoác lên hình hài
Con đường hoa nắng mơ phai
Đôi chân bước nhẹ đôi vai rất đằm

Cám ơn giây phút lặng câm
Để nghe nhịp đập tiếng lòng giao thoa
Cám ơn đời những bông hoa
Tỏa ra hương sắc bao la nhiệm mầu

Cám ơn tình đến trong nhau
Cái duyên hạnh ngộ nghìn câu ân tình
Cám ơn buổi sáng bình minh
Một ngày thức dậy dấu chân ai về

Xuân Mai