Friday, August 17, 2012

HƯƠNG ĐÊM



Đêm tàn lại đến bình minh
Sương mai trên cánh hoa quỳnh nở đêm
Hôm qua trăng dãi bên thềm
Nằm nghe hơi thở ru mềm tóc tơ
Hương thơm còn đọng đôi bờ
Chừng như mắt biếc còn chờ môi hôn
Có ai đi nhẹ vào hồn
Mà nghe hương tóc nhẹ buông vai gầy

Xuân Mai

Wednesday, August 15, 2012

TA ĐI TRONG NẮNG CHIỀU TÀ


Biển chiều con sóng ra khơi
Mấp mô cồn cát nước vơi cạn nguồn
Mặt trời ráng nắng hoàng hôn
Lặn sau đỉnh núi chim muông về ngàn

Gió chiều thổi nhẹ mênh mang
Trời xanh mây trắng nắng vàng dịu êm
Tay trong tay dắt tình mềm
Đường mòn đổ bóng tóc em buông dài

Cánh đồng bát ngát vàng phai
Bờ lau sậy nứa trải dài ven đê
Hải âu lũ lượt kéo về
Cù lao nước mặn nhạn về ráng pha

Ta đi trong nắng chiều tà
Chân mây mặt nước chan hòa niềm vui
Thả hồn theo áng mây trôi
Thấy ta hiện hữu giữa đời rong rêu

Thấy em rạng rỡ yêu kiều
Hồn nhiên ngắm cảnh tiêu điều hoàng hôn
Mắt em là cửa tâm hồn
Chở tình về chốn muôn phương hải hà

Biển chiều ru nhẹ hồn ta
Sóng ru cồn cát trong ta tình nồng
Em về biển rộng mênh mông
Ta ru em ngủ trong vòng tay ôm

Xuân Mai 

Tuesday, August 14, 2012

HÁI HOA



Ra vườn hái nụ ngọc lan
Cài lên mái tóc tơ vàng lung linh
Áo em thơm ngát xuân tình
Để cho cánh bướm lượn cành khua râu

Vườn tôi có cụm hoa ngâu
Con chim đứng hót trên đầu ngọn tre
Em nghiêng buông mái tóc thề
Thả bay trong gió chiều về mây trôi

Mắt em mơ mộng tơ trời
Để tôi ngơ ngẩn bồi hồi quẩn quanh
Tay em vit' nụ trên cành
Để cho vạt áo vô tình thoảng bay

Đàn lòng theo gió rung cây
Để tôi hái nụ hoa này cho em
Hoa lan cài mái tóc mềm
Hoa ngâu ủ chút tình duyên đậm đà

Em ơi ủ ngát tình ta!

Xuân Mai


Monday, August 13, 2012

QUẲNG GÁNH LO



Đêm qua giấc ngủ chập chờn
Sáng nay thức dậy nỗi buồn không tên
Tháng ngày trống vắng chênh vênh
Nghe trong thinh lặng tình mềm đôi vai
Ta đi xoay giấc mộng dài
Trăm bề nghìn nỗi hình hài sắc không
Đôi tay muốn níu nghìn trùng
Cuộc đời dâu bể cuộn vòng tử sinh
Trăm năm thu gọn bóng hình
Xác thân lưu lạc cũng thành hư không
An vui giây phút tự lòng
Buông trôi phiền não thong dong dòng đời
Vô thường thả gió cuốn trôi
Cho ta giữ lại nụ cười hồn nhiên

Xuân Mai

Sunday, August 12, 2012

VU LAN NIỆM PHẬT


Nam mô đại từ đại bi
Quan Thế Âm Bồ Tát
Con đường giải thoát là đây
Tiếng chuông thanh tịnh
Ân báu đức dầy
Trở về nguồn cội đáp đầy ơn sâu
Công cha nghĩa mẹ, chín đức cù lao
Lòng chay thanh tịnh thoát bao muộn phiền
Tâm giác ngộ an nhiên tự tại
Ánh mặt trời sáng chói bình minh
Nam mô niệm phật lòng thành
Quán soi liễu ngộ giác minh là bờ
Cầu cha mẹ thoát bờ tục lụy
Cõi thăng thiên trí huệ quang minh
Chân tâm Phật tánh hiển linh
Cửa Không về chốn an bình Như Lai
Xuân Mai

LỤC BÁT THIỀN



VÔ NGÃ

Đi từ hạt bụi uyên nguyên
Từ trong vũ trụ về miền thái hư
Em từ giọt nước Chân Như
Cái Tâm vô ngã thiên thư đất trời

BIẾN THIÊN

Đất trời vô thủy vô chung
Biến thiên vạn hóa trong cùng thế gian
Thân em như hạt cát vàng
Đi từ muôn kiếp cưu mang hình hài

HIỆN HỮU

Ta như giọt nước ngoài khơi
Mênh mông trời đất nổi trôi bềnh bồng
Nằm nghe nhịp vỗ hư không
Thấy em hiện hũu trong dòng thế gian

Xuân Mai
 

Saturday, August 11, 2012

PHẢI LÒNG



Ví dầu tình bậu muốn đi
Bậu xa bậu nhớ lòng đi sao đành
Trúc tre nhớ cội nhớ cành
Thuyền xa nhớ bến người gần thấy thương

Sớm ngày gà gáy tinh sương
Anh vác cái rựa qua mương vào rừng
Chặt cây đốn gỗ ngô đồng
Làm chiếc giường rồng anh hỏi cưới em

Em đẹp thì cho anh xem
Đôi bàn tay ngọc nét duyên mặn mà
Giường rồng nệm gấm thêu hoa
Thân ngọc trắng ngà ai chẳng muốn yêu

Em xinh khuôn mặt mĩ miều
Lông mày lá liễu cổ kiêu mắt huyền
Môi hồng má thắm cười duyên
Lời ăn nết ở dịu hiền nết na

Thương em ăn nói thật thà
Mộng mơ đôi mắt làm qua phải lòng
Canh bầu nấu cá lòng tong
Nước mắt chan lòng bậu ghé qua thăm

Đêm nay sao sáng trăng rằm
Qua về nhớ bậu có trăng soi đường
Ầu ơ câu hát mười thương
Nhớ em áo lụa chiều buông vai gầy

Nhớ em ánh mắt thơ ngây
Giọng hò Nam Bộ ngất ngây cõi lòng
Qua về ăn trái nhãn lồng
Đem con sáo thả thỏa lòng nhớ em

Xuân Mai


Friday, August 10, 2012

LỤC BÁT DUYÊN QUÊ


Mai kia trở lại quê nhà
Có canh rau muống có cà dầm tương
Anh về thắp đỉnh trầm hương
So dây phím nhạc sầu vương tự tình

Thấy em ngồi hát bình minh
Đêm trăng viễn xứ ru tình về đâu?
Thang mây bắc một nhịp cầu
Cho người đồng điệu gởi câu tâm tình

Em về nón lá thật xinh
Dòng sông con nước mái đình cong cong
Cây đa bến cộ xuôi dòng
Để anh mơ tưởng cánh đồng cỏ non

Những đêm trăng sáng thả hồn
Mênh mông trời đất điệu buồn dân ca
Mai về nhớ gánh hàng hoa
Tiếng rao đầu ngõ hàng quà năm xưa

Nhớ chiều lội suối tắm mưa
Bên hiên bếp lửa cười đùa lưng trâu
Mẹ hiền trong tấm áo nâu
Mùi hương cốm mới cơi trầu cau xanh

Nhớ cha đan nứa làm mành
Nhớ bà ru cháu nhớ anh kéo thuyền
Nhớ ngày tháng cũ không quên
Nhớ con sông nhỏ êm đềm tuổi thơ

Nhớ em dệt lụa quay tơ
Câu ca Quan Họ làm ngơ ngẩn người
Em về gõ nhịp tim tôi
Để cho câu hát lên đồi nắng thơm

Xuân Mai

Wednesday, August 1, 2012

NÀNG TIÊN THƠ


Mênh mang trong cõi vô hình
Tôi đi tìm một nửa mình xa xưa
Rơi từ hạt bụi ban sơ
Từ vô lượng kiếp dạt bờ thế gian

Gặp em nắng quái mưa ngàn
Từ nghìn xưa lại ngỡ ngàng nhìn nhau
Phải chăng duyên kiếp chờ nhau
Nên hoa
sim tím nhuộm màu thời gian

Thả hồn vào cõi thênh thang
Cõi thơ vô tận tiếng đàn vô thanh
Nhạc lòng giây phút quẩn quanh
Tim nghe nhịp võng ru tình dịu êm

Ừ thôi cứ mặc trăng lên
Để cho cánh gió về miền hư vô
Để cho tình đẹp như thơ
Hương thơm bát ngát như chưa một lần

Có em xa bỗng nên gần
Từ trong tâm tưởng ý tình giao thoa
Đêm khuya dưới bóng trăng ngà
Câu thơ lục bát mặn mà khúc ngâm

Ru tình về cội trăm năm
Ru em con mắt xa xăm dặm dài
Ru đêm nguyệt tỏ cùng mai
Ru ta bóng mát hình hài nên thơ

Ru đời như một giấc mơ
Ru ta hạnh ngộ trên bờ mi ngoan
Có em là ánh trăng vàng
Để anh xao động tiếng đàn năm cung

Đêm nay trăng sáng vô cùng!
Nàng Tiên Thơ đến dạo cùng khúc ngâm
Ta nghe vẳng tiếng hồ cầm
Từ trong thiên cổ em nằm cội mai

Ta ru em giấc mộng dài!

Xuân Mai