Wednesday, February 16, 2011

MỘNG TƯỞNG THIÊN THU


Ta đi mấy độ luân hồi
Để duyên tiền kiếp lần hồi gặp em
Cầm tay hỏi mối tương duyên
Tóc mai ngày ấy về miền thái hư

Gặp nhau từ thuở thiên thu
Nhập vào cánh bướm phiêu du cõi tình
Ta đi từ buổi bình minh
Bước chân lãng tử dấu tình phôi pha

Khi xưa múc ánh trăng ngà
Soi gương mặt nước thấy ta hóa hình
Vườn đào theo gót thi nhân
Xem tranh Tố Nữ cây quỳnh cành giao

Thấy ai gõ cửa bước vào
Tú Uyên cánh mộng đi vào người thơ
Yêu nhau như chuyện tình cờ
Phải duyên kỳ ngộ bến bờ trăm năm




Ru đêm dòng tóc em nằm
Áo tơ nhung lụa quấn quanh hình hài
Yêu người kết một oan hai
Phải chăng chiếc bóng hình hài đêm qua?

Ô hay ! Mộng tưởng như là
Thấy Ta là một Trăng già là hai
Trong ta nguyên vẹn hình hài
Từ vô lượng kiếp nhuyễn nhoài sắc không

Vô ưu hạt bụi trần hồng
Biến thiên vạn hóa trong vòng càn khôn
Có em trời đất vuông tròn
Có Ta hiện hữu tình còn nước mây

Con trăng mặt nước vơi đầy
Nghìn năm soi bóng tình này thiên thu.

Xuân Mai