Wednesday, February 9, 2011

QUÊ TÔI BÊN NƯỚC SÔNG HỒNG




Đường gập ghềnh hoa chen cỏ mọc
Nước Sông Hồng đỏ đục phù sa
Chiếc thuyền đủng đỉnh đi qua
Chèo buông tay lái thuyền qua đến bờ
                 
                 *  *  *  *  *

Nhìn dòng nước chảy lơ thơ
Làng quê ruộng lúa cánh cò bay ngang
Áo nâu gìn giữ xóm làng
Lều tranh vách nứa ruộng hoang cày bừa
Quê nghèo một nắng hai mưa
Được mùa lúa chín thi đua gánh gồng
Mái làng đình biển cong cong
Trăng lên tiếng hát Đêm Rằm lả lơi



Nắng mưa thước rạ ta ngồi
Dòng sông uốn khúc đất bồi quanh năm
Quê tôi dệt lụa chăn tằm
Vải thô đã thấm ruộng đồng khói lam
Yêu con đê đắp thôn  làng
Mối tình mộc mạc nhưng chan chưa lòng
Nắng chiều đã tắt trên sông
Tiếng ru hời vọng trên đồng cỏ non.

Mẹ ru con nước về nguồn
Con trăng về cội lời buồn Mẹ ru.
Ru hời tiếng hát thiên thu
Lời ru của Mẹ nghe như ấm lòng

Quê tôi bến nước Sông Hồng

Xuân Mai