Hà Nội về đêm
Ta đưa em về con phố vắng
Nghe hơi sương thấm lạnh giọt mềm
Đường Cổ Ngư cây đan nhau chìm trong sương trắng
Bóng đèn đường mờ gót chân em
Hà Nội về đêm
Ta bên nhau ly cà phê đắng
Nghe con tim gõ nhịp tình buồn
Mặt Hồ Tây lung linh đèn đêm chiếu sáng
Những con đường ngập nước mưa đêm
Hà Nội về đêm
Sau cơn mưa hàng cây trút lá
Tiếng ru đêm rót từng giọt mềm
Nhà cổ xưa mái rêu phong chìm trong sương tím
Tiếng chuông chùa quyện tiếng mưa đêm
Đêm nay về hoang vắng
Trải hồn vào đêm trắng
Xót xa nào ray rứt trong ta
Từng giọt mưa rớt trên mái nhà
Hà Nội ơi! bóng đêm nhạt nhòa
Ngồi cùng ta nhấp ly rượu đắng
Uống men đời nhìn tháng năm qua.
Hà Nội ơi! Hà Nội ơi!
Xuân Mai