Sunday, February 6, 2011

CÁNH MỘNG NGƯỜI THƠ



                                                             Ta đi khắp nẻo luân hồi
Loay hoay chốn cũ lần hồi dấu chân
Đi từ tiền kiếp xa xăm
Trở về nguyên thủy mùa Xuân bắt đầu
Ngược xuôi tăm cá bể dâu
Người Xưa gởi mộng biết đâu mà tìm?
Tình thơ buộc mối tương duyên
Mộng xưa ước cũ tương nguyền đời nhau

Ai đi xoay cuộc cơ cầu
Nghìn thu trở lại nghìn sau quay về
Quẩn quanh trong bước đường quê
Lần hồi quá khứ lạc về man khai
Ngồi đây nghĩ chuyện dông dài
Âm vang tiếng vọng ngỡ người trăm năm
Ai soi mặt nước Đêm Rằm
Để xem trăng sáng soi lần đời nhau




Cầm tay hẹn ước mai sau
Men say chất ngất tình đầu đê mê
Môi hôn chưa đượm hương thề
Mà nghe xao xuyến rót về thân tâm
Đêm nay tiếng nhạc Hồ Cầm
Nhẹ nâng giọng hát thanh xuân vào đời
Môi hồng một đóa tinh khôi
Nụ non nẩy lộc đâm chồi quế hương

Ngát thơm như đóa hải đường
Mở đôi cánh mỏng thiên đường là đây
Tình Xuân trên cánh mi say
Đôi chân dã hạc với tay nghìn trùng
Đi vào tận cõi hư không
Sương mai điểm hạt vừng hồng điểm son
Say mê giấc mộng vuông tròn
Bình minh rạng rỡ mơn man cánh đào





Hương thơm giòng tóc ngọt ngào
Tình thơ lai láng buộc vào áo xiêm
Lưng ong chiêu niệm một miền
Cõi Tình về chốn ngọc tuyền xa xưa
Yêu em ngày tháng giao mùa
Tình Xuân bất tận như chưa một lần
Tơ lòng rạo rực âm thanh
Rung lên cung bậc hòa thành tiếng thơ


Cung Thương dạo những đường tơ
Cung Mây hòa điệu Cõi Thơ chan hòa
Cung Cầm dạo Khúc Tình Ca
Ngón tay thần thoại ru ta miệt mài
Hóa Thân ôm trọn hình hài
Trong Ta là Một - Cõi ngoài  Sắc Không.
Đưa nhau về chốn tận cùng.
Cõi Thơ vô tận Cõi lòng giao thoa.

Xuân Mai