Khi mặt trời vừa thức
Ánh bình minh rạng rỡ bừng lên
Sóng biển nhấp nhô
Dào dạt khoang thuyền
Mênh mông triền sóng
Cuộn lên cát bờ
Mặt trời đỏ ối
Sóng biển nhấp nhô
Lên cao cao nữa
Như vừa tròn trăng
Ánh dương tỏa khắp trời hồng
Hừng đông khởi sắc như sông ngân hà
Biển xanh xanh thắm hồn ta
Nằm nghe sóng vỗ đưa ta giữa dòng
Lênh đênh con nước biển đông
Nghe trong thinh lặng tiếng lòng giao thoa
Cánh buồm thấp thoáng xa xa
Hội An Phố Cổ thong dong
Phố Xưa ai có chạnh lòng qua đây
Lụa đào áo gấm tung bay
Đèn Lồng Lễ Hội dáng gầy em qua
Ta về tìm Gánh Hàng Hoa
Đền xưa Miếu Cổ nếp nhà còn đây
Gốc mai già nở cánh gầy
Ta về nhặt cánh hoa rơi
Thả trên dòng nước nghe đời rong rêu
Hoàng hôn bóng ngả nương chiều
Đồi lam mây trắng câu Kiều vọng đưa
Hội An xanh ngắt hàng dừa
Ai về trên cánh đồng thưa tiêu điều
Mục đồng thổi vọng tiếng tiêu
Tù và trong gió sáo diều vi vu
Ai về nhặt ánh trăng Thu
Mái hiên nhà cổ trùng tu bao đời
Ngược dòng quá khứ xa xôi
Tìm trong thiên cổ bóng người năm xưa
Cổ Thi còn bức tranh thơ
Hoa tiên bút họa hồn thơ đẫm tình
Tích xưa phảng phất sân đình
Bên hiên khóm trúc la đà
Mênh mang tiếng mõ chuông xa vọng về
Rộn ràng nhịp bước chân quê
Tìm trong Phố Cổ ta nghe tiếng lòng
Tiếng ai kĩu kịt gánh gồng
Đò trăng bến nước ven sông nhọc nhằn
Ai về mũ lọng áo khăn
Lời ru của Mẹ nhuyễn nhuần trong tim
Đêm trăng Lễ Hội Ta tìm
Vầng trăng của Mẹ soi nghiêng bóng Mình
Ta về sâu Cõi Lặng Thinh
Soi trong bóng nước biết Mình là Ta
Xuân Mai