Sunday, July 31, 2011

NUỐI TIẾC


Trời buồn trời cũng đổ mưa
Tôi buồn ngồi hát đong đưa một mình
Bóng đêm quyện lấy bóng hình
Hóa thành giọt lệ vô tình chảy xuôi

Tiếng buồn hay tiếng mưa rơi
Nghe như giá buốt dòng đời chia ly
Thương em ánh mắt nhu mì
Thương tôi lầm lũi bước đi không đành

Nỗi buồn dấu quẩn dấu quanh
Để đôi giòng lệ biến thành đêm đen
Mênh mông như suối tóc huyền
Để cho ngày tháng ưu phiền cuốn đi

Đêm đong nước mắt xuân thì
Nắng mưa rồi cũng tan đi mộng huyền
Một ngày lên đỉnh bình yên
Có con chim nhỏ hót trên ngọn đồi

Em về trong cõi riêng tôi
Nghe như tiếng gió mang lời thở than
Ngắt bông hoa dại cho nàng
Mưa trên phiến đá tình tan mất rồi

Ai đi bên cạnh cuộc đời
Để tôi xa lạ ngậm ngùi nỗi đau
Mai này trời đổ mưa ngâu
Để tôi gánh nỗi u sầu cho em

                                                        Xuân Mai