GIỌT BUỒN Mảng buồn che lấp không gian Để cho đêm trắng ngăn hàng lệ rơi Vai nghiêng úp mặt sầu đời Nằm nghe trăn trở u hoài nỗi mong TÓC TƠ Tóc mày em bỏ đuôi gà Mỏng manh dải yếm bắc qua gò hồng Lụa đào lạt buộc lưng ong Sợi tơ mái tóc động lòng thi nhân MƯA NGÂU Hai tay hứng lấy giọt buồn Để cho ngày tháng soi mòn vết sâu Trời buồn nhỏ hạt mưa ngâu Để cho yếm thắm nhuộm mầu tương tư THI SĨ Trời cho làm kiếp thi nhân Để đan mây trắng kết thành thơ chơi Nếu không dệt lụa tơ trời Thì ai giăng mắc những lời yêu đương Xuân Mai |