Thursday, July 28, 2011

BIỂN CHIỀU HOÀNG HÔN





Mặt trời đỏ ối phương Tây
Biển xanh sóng vỗ chim bay về ngàn
Nhấp nhô từng lớp sóng loang
Bọt tung trắng xóa cuốn tan dạt bờ

Chân trần đi lại tuổi thơ
Tung tăng nhảy múa trên bờ cát tuôn
Dấu chân in để gót buồn
Bước lên cồn đá gọi hồn rong rêu

Hoàng hôn ráng đỏ lưng chiều
Hải âu vỗ cánh bóng diều lượn bay
Đắm mình trong cõi mê say
Chân mây mặt nước ngất ngây dòng huyền

Người về trên đỉnh bình yên
Có nghe tiếng gọi từ miền yêu thương
Ai đi trong Cõi vô thường
Tiếng con hạc trắng kêu sương khói mờ

Hoàng hôn ẩn dưới trăng mơ
Hồn em chín đỏ bên bờ rêu xanh
Âm vang sóng vỗ trên ghềnh
Dấu chân sỏi đá tim lăn trên đường.

Bóng chiều cuộn khói sầu tương
Mênh mang niềm nhớ nỗi buồn vu vơ
Đêm về ngắm mảnh trăng mơ
Câu thơ lục bát nằm chờ đợi ai.

Nhớ nhung con mắt dậm dài!
Nhớ ai tiếng gọi len ngoài song thưa.
Nhớ ai ai nhớ cho vừa
Thoảng nghe tiếng dế xa đưa vọng về
 
Xuân Mai