Monday, July 25, 2011

DẠ KHÚC TRĂNG THU



Thu về giăng kín hồn tôi
Nghe trong hơi thở chơi vơi nỗi buồn
Chiều vàng sợi nắng vàng tuôn
Đường mây nhạt nắng cánh buồm xa xăm
Mênh mang vọng tiếng dương cầm
Đường tơ Dạ Khúc gọi thầm Thu sang
Cung đàn giọng hát âm vang
Bao nhiêu kỷ niệm dịu dàng về đây
Hoàng hôn nắng tắt trong mây
Tiếng con hạc trắng gọi bầy trong sương
Nửa vầng trăng khuyết sầu thương
Nhớ ai xa vắng vấn vương tơ lòng
Sợi buồn giăng mắc mông lung
Tình riêng nỗi nhớ hòa cùng tiếng thơ




Dặt dìu sáo trúc đường tơ
Chợt nghe âm hưởng đêm mơ người về
Cung trầm giọng hát say mê
Giọt đàn thánh thót rót về cung thương
Nhớ ai mắt nhạt mầu sương
Nghe trong lau lách gợi nguồn thi ca
Duyên thơ âu yếm mặn mà
Chừng như tiếng gọi phương xa tìm về
Đêm dài tóc rối đê mê
Nghe như hơi thở người về đêm tăm
Nhớ ai hơi hướm chỗ nằm
Để cho dòng tóc đêm trăng mơ màng
Nhớ ai giọng hát ngân vang
Cung tơ dìu dặt tiếng đàn vọng âm
Nhớ ai ruột rối tơ tằm
Để cho con nhện buồn giăng tơ vàng.
Nhớ ai buồn lấp không gian
Sợi tơ mái tóc buộc làn khói thơm

Xuân Mai