Wednesday, July 13, 2011

BIỂN HỒNG





Sớm mai ra biển sóng cuốn dạt bờ
Đất trời hư vô nghe con sóng vỗ
Bình mình rạng rỡ mặt trời hừng đông
Đỏ như khối ngọc toả chiếu hư không
Sóng nước mênh mông,  Ánh dương bừng sáng
Khắp bầu trời xanh sóng biển vờn quanh
Qua ghềnh qua đá,  Đôi chân rất lạ
Trên cát qua cồn nước chảy đá tuôn
Gió mơn trên má bờ xanh bóng ngả
Hương tóc thoáng qua, Áo thơm lụa là



Trèo lên mỏm đá  thấy con sóng cả
Lật úp khoang thuyền sóng lớp ùa lên
Cuốn trên triền đá con chim bói cá
Trên ngọn thủy triều lướt sóng mình theo
Nhấp nhô đầu sóng tiếng hạc trong veo



Đôi chân gót trần trên bờ biển xanh
Đùa vui với sóng hát ca một mình
Như con dã tràng xe cát biển đông
Đi về cồn cát ngắm trời mênh mông
Đi cho hết bờ, Đi lại tuổi thơ
Ngồi trên phiến đá hát ca tình cờ
Đôi chân gót mềm, biển trời dịu êm
Bọt tan trắng xóa quên đi muộn phiền

Xuân Mai