Sunday, July 31, 2011

TIẾNG ĐÀN ĐÁY



Kính Tặng Ca Trù Thái Hà
Ngón đàn Đáy cua Nghệ Sĩ:
Nguyễn Văn Khuê, Nguyễn Văn Tiến

*****


Tay nhấn nhá vân vê nhịp phím
Tiếng đàn lòng quyện tiếng tơ rung
Năm cung tiết điệu hòa cùng
Trống chầu dục phách tiếng lòng giao thoa

Từng phím rung cung bậc lời ca
Âm đàn hổ phách chan hòa cung thương
Sợi đàn vấn vít tơ vương
Phím chùng gẩy nhịp tơ rung ngón ngà

Tiếng vê vẩy, nét tài hoa
Lúc chùng lúc nhún điệu đà thang giây
Ngón đàn điệu nghệ hoa tay
Nghe như giọt nước chân mây từ trời

Không gian như tiếng đàn rơi
Ngón đàn quân tử khiến người ngẩn ngơ
Cung đàn hòa điệu cung tơ
Âm thanh đàn Đáy tiếng thơ Ả Đào

Mạch đàn cung bổng cung cao
Điệu đàn huyền ảo nao nao não nùng
Khi trầm bổng lúc đục trong
Đầu sòng khổ siết năm cung mượt mà

Đàn Lòng cung bậc trầm ca
Roi chầu hào sảng tâm hoa điệu đàng
Ngô Đồng tang trống tình tang
Đàn khuôn khổ phách đãi đàng thi nhân

Văn chương tài tử giai nhân
Đới Cầm kén bạn tri âm mới là.
Cung Cầm hòa với Thi Ca
Thú chơi thanh lịch họa là tao nhân


Xuân Mai

NUỐI TIẾC


Trời buồn trời cũng đổ mưa
Tôi buồn ngồi hát đong đưa một mình
Bóng đêm quyện lấy bóng hình
Hóa thành giọt lệ vô tình chảy xuôi

Tiếng buồn hay tiếng mưa rơi
Nghe như giá buốt dòng đời chia ly
Thương em ánh mắt nhu mì
Thương tôi lầm lũi bước đi không đành

Nỗi buồn dấu quẩn dấu quanh
Để đôi giòng lệ biến thành đêm đen
Mênh mông như suối tóc huyền
Để cho ngày tháng ưu phiền cuốn đi

Đêm đong nước mắt xuân thì
Nắng mưa rồi cũng tan đi mộng huyền
Một ngày lên đỉnh bình yên
Có con chim nhỏ hót trên ngọn đồi

Em về trong cõi riêng tôi
Nghe như tiếng gió mang lời thở than
Ngắt bông hoa dại cho nàng
Mưa trên phiến đá tình tan mất rồi

Ai đi bên cạnh cuộc đời
Để tôi xa lạ ngậm ngùi nỗi đau
Mai này trời đổ mưa ngâu
Để tôi gánh nỗi u sầu cho em

                                                        Xuân Mai

MƯA RƠI Ủ TÌNH MỀM

 



Mưa tan cuộc tình đầu
Mưa rơi vào vực sâu
Mưa trôi sầu khô héo
Con ngõ vắng hiu hiu

Mưa khơi nguồn yêu dấu
Trên đôi môi nguyện cầu
Trên vai cuộc tình đau
Em đi tìm quên lãng

Trong buốt giá thương đau
Không ai sầu ai oán
Trong tim nghe muộn màng
Giọt tình rồi cũng tan...

Cho em một nụ hồng
Trên đôi môi sầu đông
Cho xuân hồng đôi má
Cho mắt ướt kiêu sa

Yêu anh vàng cây lá
Nên duyên thêm mặn mà
Nồng nàn bao thiết tha
Ngậm ngùi trong xót xa

Mưa rơi giọt tình buồn
Xa anh chiều hoàng hôn
Em đi tìm hạt nắng
Trong trống vẳng cô đơn.

Ôi khung trời Biển Nhớ
Quên đi lời hẹn hò
Quên đi mộng chiều mơ
Để tình thơ rất thơ


Mưa rơi ủ tình mềm
Mưa rơi phụ tình duyên
Đôi chân trần lê gót
Nghe giá buốt con tim

Mưa rơi buồn tí tách
Mưa trôi bao nhọc nhằn
Để ngày mai nắng xanh
Và tình xanh mãi xanh.
Xuân Mai

 

MỘ KHÚC CHO EM

 


Em nằm dưới mộ
Ta cuối chân mây
Hồn em trong gió
Nhập hồn cỏ cây 
Ta thân chiến bại
Vui buồn ai hay?
Cuộc đời còn mất
Ta còn mê say?

Ta như cơn lốc
Em hạt sương tan
Đời ta sóng gió
Em ánh trăng ngàn 
Em là bóng mát
Ru cội tâm linh
Đời ta rong ruổi
Lê bước phong trần 

Ta đây mai đó
Khỏa lấp buồn sâu
Đời là quán trọ
Trăng nước qua cầu 
Từ khi em vắng
Nắng quái ngoài hiên
Đời ta bão tố
Giăng mắc ưu phiền  
Nhớ em ta gọi
Tiếng hạc buồn thưa
Những chiều tưởng nhớ
Đêm dài đong đư


 
Ta say khói thuốc
Suy gẫm cuộc đời
Cõi lòng se lạnh
Chén sầu đầu môi 
Từ khi vắng em
Ngày tháng không tên
Đất trời vô định
Ta mải tìm quên 
Nhớ em năm xưa
Mắt dỗi hờn đưa
Trái tim độ lượng
Sao ta hững hờ?

Tê tái lòng nhau
Trong cuộc bể dâu
Đời ta mắc cạn
Trăm mối tơ sầu 
Ta đi tìm em
Hạnh phúc đêm đen
Niềm đau trăn trối
Em còn buồn vui? 



 
Hôm nay gặp em
Tiếng mõ ru êm
Lời kinh nho nhỏ
Chuông khánh vang rền 
Em hóa thành mây
Từ làn khói biếc
Tình anh tha thiết
Như cọng buồn rơi 
Hồn anh chơi vơi
Lần hạt mân côi
Câu kinh Bát Nhã
Mõ giục luân hồi 
Tiếng chuông tỉnh thức
Ru hạnh từ tâm
Ru em Diệu Thọ
Giấc ngủ ngàn năm

 
Xuân Mai



 


Friday, July 29, 2011

LỤC BÁT CHO EM




GIỌT BUỒN

Mảng buồn che lấp không gian
Để cho đêm trắng ngăn hàng lệ rơi
Vai nghiêng úp mặt sầu đời
Nằm nghe trăn trở u hoài nỗi mong


TÓC TƠ

Tóc mày em bỏ đuôi gà
Mỏng manh dải yếm bắc qua gò hồng
Lụa đào lạt buộc lưng ong
Sợi tơ mái tóc động lòng thi nhân


MƯA NGÂU

Hai tay hứng lấy giọt buồn
Để cho ngày tháng soi mòn vết sâu
Trời buồn nhỏ hạt mưa ngâu
Để cho yếm thắm nhuộm mầu tương tư


THI SĨ

Trời cho làm kiếp thi nhân
Để đan mây trắng kết thành thơ chơi
Nếu không dệt lụa tơ trời
Thì ai giăng mắc những lời yêu đương


Xuân Mai

Thursday, July 28, 2011

BIỂN CHIỀU HOÀNG HÔN





Mặt trời đỏ ối phương Tây
Biển xanh sóng vỗ chim bay về ngàn
Nhấp nhô từng lớp sóng loang
Bọt tung trắng xóa cuốn tan dạt bờ

Chân trần đi lại tuổi thơ
Tung tăng nhảy múa trên bờ cát tuôn
Dấu chân in để gót buồn
Bước lên cồn đá gọi hồn rong rêu

Hoàng hôn ráng đỏ lưng chiều
Hải âu vỗ cánh bóng diều lượn bay
Đắm mình trong cõi mê say
Chân mây mặt nước ngất ngây dòng huyền

Người về trên đỉnh bình yên
Có nghe tiếng gọi từ miền yêu thương
Ai đi trong Cõi vô thường
Tiếng con hạc trắng kêu sương khói mờ

Hoàng hôn ẩn dưới trăng mơ
Hồn em chín đỏ bên bờ rêu xanh
Âm vang sóng vỗ trên ghềnh
Dấu chân sỏi đá tim lăn trên đường.

Bóng chiều cuộn khói sầu tương
Mênh mang niềm nhớ nỗi buồn vu vơ
Đêm về ngắm mảnh trăng mơ
Câu thơ lục bát nằm chờ đợi ai.

Nhớ nhung con mắt dậm dài!
Nhớ ai tiếng gọi len ngoài song thưa.
Nhớ ai ai nhớ cho vừa
Thoảng nghe tiếng dế xa đưa vọng về
 
Xuân Mai

Wednesday, July 27, 2011

TIẾNG HÒ SÔNG HƯƠNG


 



Nước sông Hương khi trong khi đục
Núi Ngự Bình lúc thẫm lúc xanh
Em thương anh nhất dạ lòng thành
Thuyền đò xuôi ngược sao đành bỏ nhau

    *   *   *

Ta yêu nhau thề sông hẹn núi
Anh bây chừ rong ruổi nơi mô?
Đêm năm canh thao thức nằm chờ
Bóng chim tăm cá biết bao chừ gặp nhau
     *   *   *

Bước xuống ghe lòng se dạ thắt
Khua mái chèo nước mắt rưng rưng
Tay mang chén muối dĩa gừng
Gừng cay muối mặn xin đừng xa nhau


      *   *   *

 Ở mô sơn thủy hữu tình
Năm thanh nữ tú Châu Trần kết đôi
Gió đưa cây cải về trời
Thương anh đứt ruột đứng ngồi chẳng yên


Xuân Mai


 

Tuesday, July 26, 2011

TÌM VỀ PHỐ CỔ HỘI AN




Khi mặt trời vừa thức
Ánh bình minh rạng rỡ bừng lên
Sóng biển nhấp nhô
Dào dạt khoang thuyền
Mênh mông triền sóng
Cuộn lên cát bờ
Mặt trời đỏ ối
Sóng biển nhấp nhô
Lên cao cao nữa
Như vừa tròn trăng
Ánh dương tỏa khắp trời hồng
Hừng đông khởi sắc như sông ngân hà
Biển xanh xanh thắm hồn ta
Nằm nghe sóng vỗ đưa ta giữa dòng
Lênh đênh con nước biển đông
Nghe trong thinh lặng tiếng lòng giao thoa
Cánh buồm thấp thoáng xa xa
Buồn ra cửa bể đi qua Cửa Tùng



Hội An Phố Cổ thong dong
Phố Xưa ai có chạnh lòng qua đây
Lụa đào áo gấm tung bay
Đèn Lồng Lễ Hội dáng gầy em qua
Ta về tìm Gánh Hàng Hoa
Đền xưa Miếu Cổ nếp nhà còn đây
Gốc mai già nở cánh gầy
Mùi hoa Sứ trắng ngất ngây hồn người



Ta về nhặt cánh hoa rơi
Thả trên dòng nước nghe đời rong rêu
Hoàng hôn bóng ngả nương chiều
Đồi lam mây trắng câu Kiều vọng đưa
Hội An xanh ngắt hàng dừa
Ai về trên cánh đồng thưa tiêu điều
Mục đồng thổi vọng tiếng tiêu
Tù và trong gió sáo diều vi vu
Ai về nhặt ánh trăng Thu
Mái hiên nhà cổ trùng tu bao đời
Ngược dòng quá khứ xa xôi
Tìm trong thiên cổ bóng người năm xưa
Cổ Thi còn bức tranh thơ
Hoa tiên bút họa hồn thơ đẫm tình
Tích xưa phảng phất sân đình
Phải chăng hồn nước như mình với ta



Bên hiên khóm trúc la đà
Mênh mang tiếng mõ chuông xa vọng về
Rộn ràng nhịp bước chân quê
Tìm trong Phố Cổ ta nghe tiếng lòng
Tiếng ai kĩu kịt gánh gồng
Đò trăng bến nước ven sông nhọc nhằn
Ai về mũ lọng áo khăn
Lời ru của Mẹ nhuyễn nhuần trong tim
Đêm trăng Lễ Hội Ta tìm
Vầng trăng của Mẹ soi nghiêng bóng Mình
Ta về sâu Cõi Lặng Thinh
Soi trong bóng nước biết Mình là Ta
Xuân Mai


NGUYỆT TẬN ĐÊM TÀN





Đêm khuya nguyệt tận đêm tàn
Nằm nghe tâm động bàng hoàng tỉnh say
Ừ thôi đời lắm chua cay
Từng đêm khắc khoải tình này đa mang
Duyên tơ hạnh phúc bẽ bàng
Vết khô dấu lệ võ vàng lòng ta
Ái ân xưa cũng nhạt nhòa
Để cho chiếc bóng ác tà bủa vây
Trời Thu ngọn gió heo may
Nghe buồn hiu hắt chân mây chập chùng
Nhìn ai ánh mắt sượng sùng
Con tim băng giá lạnh lùng hư vô
Ta như đánh mất tình thơ
Để cho tim vắng hững hờ đêm thâu
Tình câm bật những cung sầu
Một bờ mộng mị chia nhau ngậm ngùi
Ta đi về cõi mù khơi
Cõi ai bỏ mặc khoảng trời chênh vênh
Đêm đen dấu mặt bần thần
Bàn tay che đủ mộ phần xót xa
Đời như những khúc sông qua
Tình ta mắc cạn rẽ ra nhánh buồn
Đêm về với mảnh trăng suông
Chỉ nghe tiếng gió vấn vương tơ lòng.
Xuân Mai


Monday, July 25, 2011

HÀ NỘI MƯA BAY


 


 
Hà Nội mù sương
Ta lang thang về trên con phố
Những cây hoa sữa nở bên đường

Chiều Hồ Gươm
Mưa giăng giăng buồn đan mây tím
Tiếng chân người nhẹ bước bên em

Đi một vòng con phố
Tiếng nhạc vàng đâu đó
Mưa bụi mờ trên mắt mi ngoan

Ta bước vào quán vắng
Ly cà phê đen đắng
Nghe tâm hồn cô lắng dịu êm

Nhẹ cầm tay.
Hôn lên môi lòng nghe bối rối
Ôi thang âm vang vọng một đời

Nhìn hạt mưa rơi rơi
Đọng trên tóc rối
Nghe như tình gọi tiếng yêu em

Lạc vào đêm
Không gian xanh vòng tay ân ái
Nghe xôn xao âm hưởng tuyệt vời

Từ làn môi yêu thương
Nhẹ như sương khói
Nghe tơ lòng quyện tiếng mưa rơi.

Xuân Mai



DẠ KHÚC TRĂNG THU



Thu về giăng kín hồn tôi
Nghe trong hơi thở chơi vơi nỗi buồn
Chiều vàng sợi nắng vàng tuôn
Đường mây nhạt nắng cánh buồm xa xăm
Mênh mang vọng tiếng dương cầm
Đường tơ Dạ Khúc gọi thầm Thu sang
Cung đàn giọng hát âm vang
Bao nhiêu kỷ niệm dịu dàng về đây
Hoàng hôn nắng tắt trong mây
Tiếng con hạc trắng gọi bầy trong sương
Nửa vầng trăng khuyết sầu thương
Nhớ ai xa vắng vấn vương tơ lòng
Sợi buồn giăng mắc mông lung
Tình riêng nỗi nhớ hòa cùng tiếng thơ




Dặt dìu sáo trúc đường tơ
Chợt nghe âm hưởng đêm mơ người về
Cung trầm giọng hát say mê
Giọt đàn thánh thót rót về cung thương
Nhớ ai mắt nhạt mầu sương
Nghe trong lau lách gợi nguồn thi ca
Duyên thơ âu yếm mặn mà
Chừng như tiếng gọi phương xa tìm về
Đêm dài tóc rối đê mê
Nghe như hơi thở người về đêm tăm
Nhớ ai hơi hướm chỗ nằm
Để cho dòng tóc đêm trăng mơ màng
Nhớ ai giọng hát ngân vang
Cung tơ dìu dặt tiếng đàn vọng âm
Nhớ ai ruột rối tơ tằm
Để cho con nhện buồn giăng tơ vàng.
Nhớ ai buồn lấp không gian
Sợi tơ mái tóc buộc làn khói thơm

Xuân Mai


Saturday, July 23, 2011

HÀ NỘI VỀ ĐÊM


 


Hà Nội về đêm
Ta đưa em về con phố vắng
Nghe hơi sương thấm lạnh hồn mềm
Đường Cổ Ngư cây đan nhau chìm trong sương trắng
Bóng đèn đường mờ gót chân em
 
Hà Nội về đêm
Ta bên nhau ly cà phê đắng
Nghe con tim gõ nhịp tình buồn
Mặt Hồ Tây lung linh đèn đêm chiếu sáng
Những con đường ngập nước mưa đêm
 
Hà Nội về đêm
Sau cơn mưa hàng cây trút lá
Tiếng ru êm rót từng giọt mềm
Nhà cổ xưa mái rêu phong chìm trong sương tím
Tiếng chuông chùa quyện tiếng kinh đêm
 
Đêm nay về hoang vắng
Trải lòng vào đêm trắng
Xót xa nào ray rứt trong ta
Những con đường im ắng
Uống men đời cay đắng, dáng em về con phố liêu xiêu
 
Hà Nội ơi! Em tôi ơi! Trời cao tay với
Tiếng mưa rơi rót vào hồn người  
Người tình ơi!  Đêm Thăng Long nghìn năm muốn nói  
Tiếng sông Hồng cuộn trái tim tôi
 
Hà Nội ơi! Hà Nội ơi!
 
Xuân Mai

Wednesday, July 20, 2011

ĐỢI CHỜ





Từ anh vời vợi chân mây
Để em thơ thẩn tháng ngày đợi mong
Chim hồng chết rũ ven sông
Xác con bướm dạt trên dòng suối khe

Anh đi đi mãi chưa về
Vườn khuya một bóng trăng thề héo hon
Nỉ non tiếng dế mỏi mòn
Nửa đêm thức giấc nghe hồn lá đau

Dòng huyền chảy giữa đêm sâu
Xanh xao tóc biếc một màu hư không
Khúc đêm trăn trở cõi lòng
U tình một khối não nùng chiêm bao

Từ em tiếng hát hư hao
Buông trôi dòng tóc lạc vào Cõi Thơ
Đêm nằm với mảnh trăng mơ 
Câu thơ lục bát cho vưà nhớ mong

Yêu ai xin cứ hỏi lòng


Xuân Mai


Friday, July 15, 2011

HƯƠNG CAU



Gió chiều đưa nhẹ hương cau
Bên ni bên nớ một mầu sông trăng
Nhớ nhung muốn hỏi thưa rằng
Bến đó Thừa Phủ ra răng bây chừ?

Nam Ai não nuột sầu tư
Câu hò mái đẩy răng chừ xót xa
"Gió đưa cành trúc là đà
Tiếng chuông Thiên Mụ canh gà Thọ Xương"

Người về Gia Hội, Kim Luông
Bao Vinh,Trà Lý vấn vương câu hò
Mười Thương điệu lý đò đưa
Tiếng khoan tiếng nhặt cho vừa lòng nhau

Thuyền rồng ghé bến Vân Lâu
Bóng cô Tôn Nữ thả sầu sông Hương
Mênh mông trăng nước khơi nguồn
Bến đò Vĩ Dạ người thương còn chờ



Gởi lòng qua mấy câu thơ
Mang mang trời đất nắng mưa dậm dài
Con đường áo tím mơ phai
Em nghiêng vành nón u hoài mắt xanh

Mây trôi sông nước hữu tình
Dài đuôi con mắt tơ tình nắng mai
Trăm năm soi bóng hình hài
Nỗi sầu thiên cổ hồn ai não nùng
Mưa dầm lả ngọn sầu đông
Quên đi nỗi nhớ cho lòng nguôi ngoai
Tiếng buồn ai khẽ gọi ai
Chỉ nghe lá rụng bên ngoài song thưa.

Xuân Mai


Thursday, July 14, 2011

DẠ KHÚC





Yêu thương mang đến cuc đi
Bun vui theo tiếng khóc cười nhân gian
Si mê vng tưởng thiên đàng
La tình thiêu đt, cõi hoang tìm v

Nhp tng git đng đê mê
Trùng tu sám hi em v cùng ta
Sương khuya lnh but tay ngà
B vai rung đng nht nhòa sc hương

Long lanh khóe mt su tương
Git tình đng li yêu thương cháy nng
Mai này bão t mưa giông
Nhìn nhau cũng đ cm lòng cho nhau

Trăm năm giây phút nhim mu
Nghìn xưa sng li bc cu nhân duyên
Bin tình gi tiếng yêu em
Đ nghe gió cun hương đêm nguyt cm

Mt đi tìm mãi tri âm
Mt đi theo vết thang trm thi gian
Phiêu du trong cõi mây ngàn
Trăng thanh đu núi cung đàn hòa ca

Ru Em ! tng ngón tay ngà
Na đêm du mt cho ta cúi gn
Tóc mây nghìn si chy quanh
Đào tiên mt đóa gót trn nh êm

Môi em thơm cánh nhung mm
Hn ta đm đui Đnh Thiêng tìm v
Mt em là ánh sao Khuê
Hn ta lung lc no v man khai.


Xuân Mai