Tơ tình lãng đãng bay cao
Nhẹ như sương khói bay vào áo em
Chút tình vương vấn làm quen
Để mây tô thắm hương duyên mặn mà
Gió vờn làn tóc thoảng qua
Dịu dàng hương bưởi bông hoa trắng ngần
Để Anh ngơ ngẩn cô mình
Chiếc khăn mỏ quạ cái quần lĩnh đen
Mắt huyền vành nón nghiêng nghiêng
Cổ kiêu yếm thắm đeo kiềng vàng xinh
Long lanh ánh mắt hữu tình
Lời ăn ý ở duyên mình đậm sâu
Anh xin giải yếm bắc cầu
Thắt lưng anh buộc nghìn câu tang tình
Năm tà viền áo lụa xanh
Sen hồng tỏa ngát hương thơm
Khói hương bạch lạp tiếng chuông ngân hồi
Sân chùa hạt nắng vàng rơi
Gót son bước nhẹ dấu hài mũi cong
Duyên em tơ tưởng tấc lòng
Dài đuôi con mắt đáng trăm quan tiền
Qua đình mái ngói nghiêng nghiêng
Cái Ô che đủ khoang thuyền đôi ta
Yêu em Cô Tấm mặn mà.
Để em dệt gấm thêu hoa cho chàng
Anh về mua nhiễu Tam Giang
Để em vấn tóc khoe chàng lưng ong
Yêu em nên mới phải lòng.
Xuân Mai