Saturday, November 19, 2011

BÊN BỜ LẬN ĐẬN


Trăm năm giấc mộng vuông tròn
Một đời tận tụy nhưng còn si mê
Đã ai quên được lối về?
Để ta lần bước chân quê miệt mài

Giọt buồn nhỏ xuống đôi vai
Bước chân xa lạ hình hài sắc không
Trăm năm cát bụi trần hồng
Phải chăng duyên kiếp đã nhầm chiêm bao?

Yêu thương mở lối bước vào
Đường mây hội tụ quyện vào duyên tơ
Tình ta một khoảng trời mơ
Bên bờ lận đận tiếng thơ vọng buồn.

Mạch sầu như suối trào tuôn
Trong ta thác đổ từ nguồn hoang vu
Tình như chiếc lá thiên thu
Bay đi về cõi sương mù hóa tan

Xuân Mai