Thu vàng sợi nắng trên cây
Heo may lành lạnh lá bay lìa cành
Sương thu lãng đãng tơ mành
Từng đàn én lượn mong manh mây trời
Bướm vàng tung cánh lả lơi
Lá khô xào xạc trên đồi cỏ êm
Thu vàng vạt nắng chiều nghiêng
Dáng em thơ thẩn mắt huyền liêu trai
Mây trôi sóng nước u hoài
Lối mòn hoang dại bóng nai qua thềm
Vườn xưa cỏ mướt nhung êm
Hoa vàng mấy độ sương mềm ướt vai
Áo em xông ướp hình hài
Hương thơm làn tóc nắng mai lụa là
Dòng thời gian một thoáng qua
Cõi lòng thổn thức vấn vương
Hương thu quyến rũ khơi nguồn thi ca
Dòng thơ êm ái mượt mà
Rừng thu óng ả ai là thi nhân ?
Câu thơ nét bút họa vần
Thấy người đồng điệu tri âm mới là!
Cung đàn tiết điệu hòa ca
Đường tơ sóng nhạc biết là về đâu.
Mênh mang khúc nhạc tơ sầu
Vườn khuya sáo trúc quyện câu tâm tình
Ý thơ bàng bạc trời xanh
Long lanh mắt ngọc duyên tình đắm say
Vàng Thu trăng ngủ trong mây
Hương đêm suối tóc ngất ngây dòng huyền
Cung đàn hoà tiếng ru êm
Cho say mái tóc cho mềm dòng thơ.
Thu ơi! Thu đến bao giờ?
Thu sang mời gọi hương thơ người về.
Xuân Mai