Bởi vì em là thơ
Nên Anh là cánh gió
Em là hoa Mắc Cở
Chớm nở giữa hồn anh
Em là con chim xanh
Tung tăng trên luống cỏ
Hót ca đùa trong gió
Bay lượn khắp trời mây
Em là hồn mê say
Đưa anh vào Cõi Biếc
Trớ trêu đời oan nghiệt
Xui cánh gió dập vùi
Anh xin làm kiếp dơi
Trong đêm dài mê hoặc
Yêu em tâm từ mặc
Khi lá vội xa cành
Em là ánh trăng thanh
Treo trên cành lộc biếc
Em là hương thanh khiết
Lan tỏa khắp vườn yêu
Anh từ cõi hoang liêu
Yêu em buồn mặc khải
Anh làm trăng khuya đợi
Ru giấc ngủ em ngoan
Em là giọt sương tan
Lung linh trên ngọn cỏ
Anh là chim bói cá
Hôn nhẹ hạt sương mai
Đâu là Cõi Thiên Thai
Cho tình thơ diễm lệ
Khi giọt sầu nhân thế
Nhỏ xuống nặng bờ vai
Trăng từ cội nguyên khai
Đón em về trong nắng
Ru tình về Cõi Lặng
Thơ về Cõi Riêng Ai?
Em là cánh sao mai
Cho mộng ước đêm dài
Anh là sao Bắc Đẩu
Ru tình đến nghìn sau.
Xuân Mai