Em ơi ! Chẳng tiếc gì nhau
Nghìn thu áo tím một bầu hư không
Yêu nhau một sáng trời hồng
Một rừng lá đổ búp măng ngọc ngà
Phải lòng ánh mắt thiết tha
Phải chăng nỗi nhớ mặn mà yêu em
Hương thơm suối tóc nhung mềm
Nụ cười nửa miệng trái tim thật thà
Ngọt ngào điệu hát dân ca
Nghe câu Quan Họ thấm tà áo nâu
Đêm thu trăng sáng bắc cầu
Cho nàng dệt mộng thả sầu tương tư
Người về tiếng hát hồ như
Âm giai tiết điệu thiên thu đá vàng
Hạc hồng vỗ cánh bay ngang
Chắp đôi cánh mỏng cùng chàng phiêu du
Ta đi trong cõi sương mù
Rừng phong lá đổ mịt mù dấu chân
Nương vai khoác áo phong trần
Thảo nguyên lợp lối đan cành thu sang
Trèo lên đồi dốc mơ màng
Chiều thu chín đỏ mênh mang lũng hồng
Heo may ngọn gió sầu đông
Thả cho làn tóc bềnh bồng cuốn trôi
Xuân Mai