Trời đã vàng thu, thu thiết tha
Công viên lá đổ ngập chan hòa
Núi đồi trùng điệp cây đan sắc
Tím đỏ vàng cam rực rỡ pha
Có những hàng cây trơ trụi cành
Gió thu hiu hắt nắng vàng hanh
Lá rơi xào xạc bay trong gió
Mơ hồ bãng lãng bóng chim xanh
Mặt nước hồ thu trong vắt soi
Mây thu lơ lửng lượn khung trời
Chiều thu man mác buồn trong gió
Cánh nhạn lưng trời tiếng thu rơi
Phảng phất hồn thu gieo ý thơ
Tình ai vương vấn bóng trăng mơ
Nao nao lòng nhớ trăng thu ấy
Nô nức tình cầm bao ước mơ
Anh biết rằng thu đã trở về
Đất trời vạn vật cánh sao khuê
Sầu riêng ai biết nào ai biết?
Lá rụng trên đồi ngắm trăng khuya.
Anh thấy tình thu trong mắt em
Chao ôi đôi mắt đẹp mơ huyền
Nụ hôn say đắm dành em đó
Tím cả khung trời một tiếng EM!
Xuân Mai