Wednesday, December 29, 2010

XUÂN MAI VÀ VƯỜN THƠ LỤC BÁT




ĐÊM BUỒN

Em về một cánh sao đưa
Anh về tiếng gió thoảng đưa hiên ngoài
Lời buồn rót nhẹ vào tai
Tiếng ai thổn thức những lời chia ly



BUÔNG TRÔI

Ru đời sóng gió bể dâu
Ru cho bão tố qua cầu đắng cay
Ru cho quên hết tháng ngày
Ru cho thác đổ buồn lay theo giòng


TÌNH TAN

Em ơi tình đến rồi đi
Để cho ánh mắt tình si lỡ làng
Thôi thì giot vỡ tình tan
Quên đi tiếng hát cung đàn đêm mưa





HỤT HẪNG

Cuộc đời không có ước mơ
Khi tình đã chết hồn thơ đã tàn
Còn gì trong cõi dương gian
Yêu thương đã cạn trong ngàn bể dâu



VỘI VÀNG

Ta ngồi đếm đốt ngón tay
Năm năm tháng tháng ngày ngày qua mau
Tóc xanh nay đã bạc màu
Vội vàng trở lại tìm nhau mất rồi!


BAO GIỜ

Bao giờ đi hết Đông Tây
Bắc Nam tình cũng đến ngày phôi pha
Tình gần mà cũng như xa
Yêu thương còn lại trong ta những gì





CHẠY QUANH

Ta đi khắp mặt địa cầu
Bỏ quên ngày tháng cho nhau mặn nồng
Mai về hỏi lại dòng sông
Soi gương mặt nước nghe lòng tái tê
HỎI GIÓ HỎI MÂY


Ta về hỏi gió hỏi mây
Hỏi sao năm tháng vơi đầy nhớ thương
Khi nào đi hết đoạn đường
Một vòng vũ trụ Càn Khôn quay về


Xuân Mai
 

No comments:

Post a Comment