Saturday, December 18, 2010

KHÚC ĐÊM BUỒN



Chiều tà bóng xế hoàng hôn
Hải âu vỗ cánh trên cồn đá xanh
Rêu phong sóng dội qua ghềnh
Bọt tan trắng xóa dấu chân mờ nhòa

Trăng non mọc cuối trời xa
Vài con én lượn la đà bay ngang
Ta ngồi nghe tiếng thời gian
Biển xanh cát trắng áo nàng mơ phai

Lang thang phố cũ đêm dài
Đường khuya ủ bóng trăng soi tự tình
Ta về trong cõi lặng thinh
Nghe như âm hưởng ngỡ mình xa xưa

Nhớ em tiếng gọi buồn thưa
Từ trong tiềm thức anh đưa em về
Bầu trời mọc cánh sao Khuê
Con trăng mùa cũ theo về cùng ta

Ừ thôi hạnh phúc trôi qua
Em xưa chắc cũng nhạt nhòa trong mây
Đường khuya một bóng trăng gầy
Hương xưa gợi thoáng ngất ngây dòng huyền

Ta về dỗ giấc bình yên
Đề cho đêm trắng muộn phiền bay xa
Dáng xưa em có mặn mà
Thì như dòng suối chảy qua phiến buồn.


Xuân Mai

No comments:

Post a Comment