Tiếng vĩ cầm réo rắt
Như quyện những đường tơ
Đưa lên từng cung bậc
Trong không gian tỏa mờ
Tiếng vĩ cầm cao vút
Lắng đọng những thang âm
Lòng ai đang thổn thức
Trong tiết điệu mê cung
Tiếng đàn nghe xa vắng
Lóng lánh như hạt sương
Nhạt nhòa trong hương khói
Mang âm hưởng dị thường
Anh ôm đàn ngồi hát
Mái tóc ngả mầu sương
Em ngồi trong thinh lặng
Thả hồn vào cung thương
Ôi đêm dài mê hoặc
Nốt nhạc là sao đêm
Tâm hồn người nghệ sĩ
Như sương ủ tình mềm
Xuân Mai