Trong mơ tôi thấy tôi ngồi
Bên pho tượng đá nụ cười buồn tênh
Dòng đời cứ mãi chênh vênh
Bước chân phiêu bạt mông mênh đất trời
Tôi ngồi trong cõi riêng tôi
Ý thơ vần vũ tình người đa đoan
Đêm đông giấc mộng xuân tàn
Đường đời rong ruổi bạt ngàn thức mây
Dấu tình như cánh chim bay
Nhìn vầng trăng khuyết vơi đầy khát khao
Khoát tay giữ lại câu chào
Nụ cười cao ngạo tình nào riêng ai
Tôi đang say giấc mộng dài
Bình minh thức dậy mặt trời đỏ hoe
Đêm mơ quay bước đường về.
Xuân Mai