Mai anh về qua con phố nhỏ
Nhớ chỗ ngồi một thuở yêu em
Hai hàng cây bóng ngả lên đèn
Trăng làm chứng những đêm tự tình
Anh đừng hỏi lòng sầu thiếu nữ
Tiếng thơ buồn đôi mắt thi nhân
Nhìn hoàng hôn khi nắng nhạt dần
Và mơ ước đêm xuân huyền diệu
Khi ngôn ngữ âm thanh tiết điệu
Thoát lên bằng điệu nhạc du dương
Anh chỉ nghe âm hưởng dị thường
Hơi thở ngọt như hương bồ kết
Anh đừng hỏi sao mùa thu chết
Để lá vàng rụng dưới chân em
Chỉ lắng nghe tiếng gió qua thềm
Là biết được tình em trăn trở
Thôi đừng hỏi khơi lòng thương nhớ
Có gì đâu những buổi chiều vàng
Khi cung đàn lỡ nhịp tình tang
Là hạnh phúc băng ngàn sương khói
Hãy bước nhẹ khi mùa thu tới
Lúc em ngồi gọi tiếng thu rơi
Đôi mắt kia sẽ gom hết tơ trời
Và khúc nhạc tình trôi theo nắng
Xuân Mai