Friday, December 14, 2012

THƠ THIỀN




NHƯ THỊ

Trăng tròn trăng khuyết trăng vẫn là trăng
Núi cao sông rộng, núi sông vẫn là!
Đất trời, trời đất trong ta
Ngọc kia vốn ngọc, đâu là ngã nhân?


VÔ NGÃ

Đứng trên đỉnh núi mù sương
Ngắm mây nghìn trượng cánh buồm mờ xa
Núi sông sông núi chỉ là
Nhìn sông nhìn núi, nhìn ta hóa người !


VÔ ƯU

Hoa đào hạt móc mới sa
Có con bướm lượn la đà vườn xuân
Hương sen thơm ngát mái đình
Tâm không rỗng lặng, bức mành mành lay


Xuân Mai