Sunday, December 16, 2012

CÂU HÁT HỘI LIM

 
 
 
Người ơi ! người ở em về!
Dòng sông quan họ đò ghe dập dềnh
Quê tôi non nước hữu tình
Cây đa bến cộ mái đình cong cong


Em xinh ánh mắt như lòng
Miệng cười lúng liếng má hồng son môi
Em mang tơ áo lụa ngời
Yếm đào đủng đỉnh đi mời quan viên

Trầu cau kết bạn giao duyên
Ngân lên câu hát mạn thuyền trên sông
Em về tôi ngóng tôi trông
Sóng sanh mặt nước chao lòng câu ca

Chiều về ngóng chuyến đò qua
Mái chèo khua nước chảy ra sông Hồng
Quê tôi có những nhánh sông
Em về sông Đuống để lòng cho ai?

Dao cau mắt sắc mày dài
Sông Cầu nước chảy tôi ngồi nhớ em
Hồng Hà chở ánh trăng lên
Để cho câu hát Hội Lim tìm về.


Xuân Mai

Saturday, December 15, 2012

DỄTHƯƠNG



 
Có anh đi nhẹ vào đời
Để cho câu hát nụ cười nên thơ
Có em đi giữa trời mơ
Để cho mộng ước thành thơ không lời
Có ai nhặt được tình tôi
Để con tim nhỏ nói lời yêu thương
Ai đi trong cõi vô thường
Cho tôi về chốn yêu thương tận cùng
 
Xuân Mai

RU ĐÊM



Đêm khuya ấp ủ tình nồng
Trong hơi thở ngọt cuộn vòng tay ôm
Ru nhau bóng mát tâm hồn
Nhỡ mai sau có cạn nguồn thi ca
Ru em trong cánh tay ngà
Tóc mai nghìn sợi chan hòa gối đơm
Nụ tình thắm má em thơm
Anh ru em ngủ nụ hôn rất đằm
Ru tình về cội trăm năm
Ru say bóng nguyệt , trăng nằm cội mai
Đêm thu trong giấc mộng dài
Anh ru em ngủ bờ vai gối đầu


Xuân Mai

Friday, December 14, 2012

THƠ THIỀN




NHƯ THỊ

Trăng tròn trăng khuyết trăng vẫn là trăng
Núi cao sông rộng, núi sông vẫn là!
Đất trời, trời đất trong ta
Ngọc kia vốn ngọc, đâu là ngã nhân?


VÔ NGÃ

Đứng trên đỉnh núi mù sương
Ngắm mây nghìn trượng cánh buồm mờ xa
Núi sông sông núi chỉ là
Nhìn sông nhìn núi, nhìn ta hóa người !


VÔ ƯU

Hoa đào hạt móc mới sa
Có con bướm lượn la đà vườn xuân
Hương sen thơm ngát mái đình
Tâm không rỗng lặng, bức mành mành lay


Xuân Mai


 

Thursday, December 13, 2012

Bài đồng dao:

 

 
TẬP TẦM VÔNG
 
Em tập tầm vông,
Tay gánh tay gồng
Măng tre, măng nứa
Tôi ngồi thổi lửa
Mong bát cơm đầy
Mời thầy sơi một
Bà cốt sơi hai
Chị cả sớm mai
Ra đồng cấy lúa
Cò bay công múa
Trên cánh đồng vàng
Mục đồng hát vang
Đầu làng cuối ngõ
Cha ngồi đan giỏ
Bắt cá ao nhà
Mẹ ra vườn cà
Đào mương cuốc rẫy
Thằng cu giăng bẫy
Làm tổ bắt chim
Một bầy quạ đen
Đậu trên sân lúa
Vện vàng ra sủa
Inh ỏi xóm làng
Bống bống bang bang
Mày đang trong rọ
Mèo mun ngồi ngó
Con chó đứng nhìn
Mày chẳng dám tin
Mẹ mang nấu cháo
Tao ra công bảo
Mẹ cúng xôi vò
Con cò mổ quạ
Con cá nhẩy ao
Mày đi đường nào
Cho tao theo với
Mai mùa lúa mới
Tao cưỡi lưng trâu
Mày ra đồng sâu
Nấp mình trong rạ
Cua đồng hóa đá
Nằm vạ ao mương
Con ếch tìm đường
Ễnh ương ộp ộp
Nhìn gà hóa cuốc
Cá vược hóa rồng
Em tập tầm vông
Tay không tay có
Em tập tầm vó
Tay có tay không

Xuân Mai

Monday, December 10, 2012

ĐÊM CA TRÙ

 


Mưỡu:

Hà thành mái ủ rêu phong
Nghìn năm cổ tích Thăng Long vẫn còn
Hồ Gươm in bóng liễu buồn
Chuông chùa Trấn Quốc chiều buông tơ lòng

Hát Nói:

Hơi thu man mác
Cung nguyệt cầm cảm tác mấy vần thơ
Nụ quỳnh hương e ấp dưới trăng mơ
Tiếng đàn phách, hát thơ theo nhịp trống

Khách viễn du thưởng câu thi ứng
Thú phong lưu tài tử là đây
Ngón đàn quân tử buông dây
Roi chầu dõng dạc thưởng lời hay ý đẹp
 
Đêm trăng sáng nhạc lòng da diết
Chén rượu đào kết bạn tri âm
Yêu ai xin chớ phụ lòng
 
Xuân Mai

TIẾNG VĨ CẦM

 

Tiếng vĩ cầm réo rắt
Như quyện những đường tơ
Đưa lên từng cung bậc
Trong không gian tỏa mờ

Tiếng vĩ cầm cao vút
Lắng đọng những thang âm
Lòng ai đang thổn thức
Trong tiết điệu mê cung

Tiếng đàn nghe xa vắng
Lóng lánh như hạt sương
Nhạt nhòa trong hương khói
Mang âm hưởng dị thường

Anh ôm đàn ngồi hát
Mái tóc ngả mầu sương
Em ngồi trong thinh lặng
Thả hồn vào cung thương
 
Ôi đêm dài mê hoặc
Nốt nhạc là sao đêm
Tâm hồn người nghệ sĩ
Như sương ủ tình mềm
 
Xuân Mai
 
 
CA TRÙ, TIẾNG HÁT NGHÌN NĂM

Mưỡu:

Ca Trù tiếng hát nghìn năm
Theo dòng lịch sử sông trăng vẫn chờ
Người xưa hồn có bao giờ
Lối mòn thu thảo người thơ đâu rồi?

Hát Nói:

Ngâm nga khúc hát
Nhịp trống chầu tom chát chát tom
Ngón đàn khuôn lão luyện nên chương
Quyện tiếng phách âm giai hòa tiết điệu
 
Hồng Hạc Non Mai, Tương Tiến Tửu
Khách hào hoa cạn chén tri âm
Tỳ Bà Hành thưởng một khúc ngâm
Ba Mươi Sáu Giọng, tiếng đàn lòng đây có  phải?
 
Trên chiếu gấm mặt hoa trăng dãi
Đàn năm cung phách trổi thang âm
Khen ai đá cũng chiều lòng.
 
Xuân Mai

Saturday, December 8, 2012

CHỐN QUÊ NHÀ

                                              

*Tặng Dương Như Nguyện

Đêm trăng sáng giữa không gian cô tịch
Mái chùa cong phố Hội ủ rêu phong
Ta ngồi đây trong sương khói trầm ngâm
Nhìn dòng nước nhánh sông nào chia rẽ
Con phố cổ những đền đài hoang phế
Dấu thời gian lặng lẽ bước chân qua
Ta về đây ôn kỷ niệm nhạt nhòa
Đôi quang gánh mẹ già xưa quẩy bước
Cây trứng cá vách tường vôi ẩm ướt
Những buổi chiều tan học đứng trú mưa
Những củ khoai mì thơm nức mẹ mua
Cô hàng xóm cười đùa môi ngúng nguẩy
Ôi dĩ vãng một thời xa xưa ấy
Chiếc lá vàng như sống dậy trong ta
Bóng trăng nghiêng dòng nước vẫn chan hòa
Câu thi tứ mượt mà trên liếp cửa
Tôi ngồi đấy nghe tiếng lòng chan chứa
Tiếng thổ âm nghe ngồ ngộ thân thương
Thuở tắm mưa trên sông vắng Thu Bồn
Ngày tháng cũ vẫn còn trong tâm tưởng
Tôi muốn đẩy mái chèo khua dòng nước
Ánh đèn lồng lấp loáng tỏa trên sông
Tuổi thơ ơi bao nhung nhớ ngập lòng
Tôi gọi tiếng quê hương bao trìu mến
Xuân Mai

ĐÊM MƠ

 
 
Trong mơ tôi thấy tôi ngồi
Bên pho tượng đá nụ cười buồn tênh
Dòng đời cứ mãi chênh vênh
Bước chân phiêu bạt mông mênh đất trời
Tôi ngồi trong cõi riêng tôi
Ý thơ vần vũ tình người đa đoan
Đêm đông giấc mộng xuân tàn
Đường đời rong ruổi bạt ngàn thức mây
Dấu tình như cánh chim bay
Nhìn vầng trăng khuyết vơi đầy khát khao
Khoát tay giữ lại câu chào
Nụ cười cao ngạo tình nào riêng ai
Tôi đang say giấc mộng dài
Bình minh thức dậy mặt trời đỏ hoe
Đêm mơ quay bước đường về.

Xuân Mai

Friday, December 7, 2012

MAI ANH VỀ

 
 


                                                         Mai anh về qua con phố nhỏ  
Nhớ chỗ ngồi một thuở yêu em
Hai hàng cây bóng ngả lên đèn
Trăng làm chứng những đêm tự tình

Anh đừng hỏi lòng sầu thiếu nữ
Tiếng thơ buồn đôi mắt thi nhân
Nhìn hoàng hôn khi nắng nhạt dần
Và mơ ước đêm xuân huyền diệu

Khi ngôn ngữ âm thanh tiết điệu
Thoát lên bằng điệu nhạc du dương
Anh chỉ nghe âm hưởng dị thường
Hơi thở ngọt như hương bồ kết

Anh đừng hỏi sao mùa thu chết
Để lá vàng rụng dưới chân em
Chỉ lắng nghe tiếng gió qua thềm
Là biết được tình em trăn trở

Thôi đừng hỏi khơi lòng thương nhớ
Có gì đâu những buổi chiều vàng
Khi cung đàn lỡ nhịp tình tang
Là hạnh phúc băng ngàn sương khói

Hãy bước nhẹ khi mùa thu tới
Lúc em ngồi gọi tiếng thu rơi
Đôi mắt kia sẽ gom hết tơ trời
Và khúc nhạc tình trôi theo nắng

Xuân Mai

CHIỀU TÀ



Chiều thu trên cánh đồng vàng
Em đi trong nắng rộn ràng bước chân
Hoàng hôn tím cả trời xanh
Hải âu vỗ cánh về ghềnh đá hoang

Em đi nhặt ánh tơ vàng
Tóc mây thả gió bạt ngàn biển khơi
Mây bay lơ lửng khung trời
Từng đàn én lượn chân đồi mờ xa

Con đường hoa nắng em qua
Có anh dìu bước tay ngà trong tay
Biển chiều tóc rối tung bay
Cát vàng lấm gót nước mây nghìn trùng

Môi em như đóa sen hồng
Tình dâng trong mắt ý lòng giao thoa
Ta đi trong ánh chiều tà
Bờ môi mộng mị nét hoa tươi cười

Dạt dào sóng nước trùng khơi
Du dương gió thổi cùng lời yêu thương
Liệu mai trong cõi vô thường
Sóng chiều xô dạt cát tuôn hình hài

Ta còn dạo bước cùng ai?
Trăm năm thác đổ là đời đá tuôn

Xuân Mai