TÌNH
Tình là một thoáng mơ qua
Để nghe giòng lệ xót xa phận mình
Đời là dốc đá chênh vênh
Sao ta mê mải lên ghềnh xuống non
THẾ GIAN
Ngồi nghe kể chuyện nhân gian
Quên ta trong cõi mơ màng đắm say
Quanh đi quẩn lại tháng ngày
Thế gian vẽ nẻo ai bày cuộc chơi ?
HẠT MÓC SA
Bất chợt thấy tôi hiện hữu
Giữa Đất Trời và trong Cõi Riêng Ta
Ô kìa! Một hạt móc sa!
Thế gian hư ảo cuốn ta theo dòng
Đời là hoa đốm hư không!
Đời là hoa đốm hư không!
Chân mây mặt nước trong vòng Càn Khôn
Xuân Mai