Duyên gì lạ?
Cho dạ ngẩn ngơ!
Năm thương đứng đợi ngồi chờ
Nửa ôm gối chiếc nửa thơ thẩn sầu
Một mình thao thức canh thâu
Bên ni bên nớ một mầu sông trăng
Nhớ ai lòng những bâng khuâng
Biết ai chăng biết cho lòng biết ai?
Nay chừ nguyệt tỏ cùng mai
Thương chi mà tội, lấy ai thương mình!
Đa mang con mắt hữu tình
Mười thương đổi lấy một vành trăng mơ
Duyên em mua lấy đạo bùa
Đem về đốt nến làm thơ yêu chàng
Bấy lâu ni chịu tiếng lời mang
Ai đem dạ đá gan vàng mà chơi
Duyên chi lạ rứa chàng ơi?
Xuân Mai