Trong dòng đời bương chải
Có những trạm dừng chân
Có bóng mát tâm linh
Khi tình yêu còn lại
Ly cà phê buổi sáng
Một chỗ ngồi ban trưa
Kể chuyện đời mưa nắng
Những mảng đời đong đưa
Ta ngồi trong góc vắng
Ôn những chuyện trăm năm
Những khoảng trời đánh mất
Trong thế giới lặng câm
Em ngồi đây với ta
Hạt long lanh nhạt nhòa
Hạt tình khô héo cạn
Tháng năm dài trôi qua
Đôi vai gầy phong sương
Trong mưa gió dặm trường
Khi tình yêu mắc cạn
Trong cõi vắng miên trường
Cho em mượn bờ vai
Nương nấp mảnh hình hài
Xác thân này giả tạm
Trong thế giới trùng lai
Ta làm tên lãng du
Trong xa mạc hoang vu
Dìu em trong cõi tạm
Của kiếp người phù du
Ta còn gì cho em
Những giây phút tịnh yên
Ru em, tình say ngủ
Trong dòng đời bon chen
Ta còn gì cho em?
Những tình khúc trăng lên
Ru em tình khoáng đạt
Ru huyền thoại đêm đen
Ta làm tên du ca
Trong trời đất bao la
Ru em ngày tháng vội
Ru cuộc tình phôi pha
Ta tìm ta trong em
Trong ánh mắt thân quen
Trong tiếng cười chuông khánh
Trong môi ấm tình mềm
Ta tìm ta trong em
Những mơ ước cuồng điên
Những khát khao nồng cháy
Bằng lời kinh ru đêm
Em tìm em trong ta
Trong giá buốt sương da
Trong dòng đời cô quạnh
Trong nắng tắt chiều tà
Em ngồi đây với ta
Nghe hạnh phúc trôi qua
Tình yêu là mạch sống
Cho cuộc đời nở hoa
Ta còn gì cho nhau?
Ngâm khúc vạn cổ sầu
Ru lời ca dao mẹ
Ru tình đến ngàn sau
Ta yêu em thống khổ
Trong bão tố cuộc đời
Tìm nhau từ thiên cổ
Từ muôn trùng xa xôi
Em cho ta tất cả
Bằng hạt bụi từ tâm
Từ cái Có Có Không
Từ cái Không Không Có
Trong một Cõi Vô Cùng
Em, Hạt Bụi Từ Tâm
Xuân Mai