Tuesday, March 22, 2011

DUYÊN KHỞI




Từ anh nguyệt quế đâm chồi
Mai già nẩy lộc, Đất Trời trổ hoa
Từ em ánh mắt thiết tha
Nụ cười hàm tiếu tay ngà mơn man

Từ anh nguyệt tận đêm tàn
Em như làn gió mơ màng đắm say
Từ em trăng ngủ trong mây
Anh như con sóng xoáy xoay hồn chiều

Từ em khúc hát cô liêu
Cánh diều căng gió trong chiều hoàng hôn
Sương mai, giọt nắng lăn tròn
Cỏ hồng sỏi đá nỗi buồn rong rêu

Từ em anh vướng bùa yêu
Ngậm cây ngải đắng cũng liều thân ru
Anh đi trong cõi sương mù
Một đời tận tụy hiền ngu cũng đành

Từ em gió mát trăng thanh
Câu ca khúc hát ru anh mượt mà
Quỳnh Lan hé nở đêm qua
Môi em ướp nụ hoa trà ngát hương

Mê say trong giấc mộng thường
Tóc em thoang thoảng mùi hương cốm vòng
Từ em bạch lạp đêm đông
Sen hồng ủ giấc tình nồng đôi môi

Yêu em khúc khích tiếng cười
Vòng tay âu yếm ta ngồi ngắm sao
Đêm nay yếm thắm rượu đào
Cho anh dải lụa buộc vào duyên em.

Từ anh trăng sáng rải thềm
Sao mai rớt rụng về miền hư vô
Mênh mang suối tóc nguồn thơ
Đôi vầng nhật nguyệt đón đưa em về.


Xuân Mai