Tuesday, December 27, 2011

Bài Đồng dao:RUỘNG CẢ AO MƯƠNG 2


Sáng ngày gà gáy o o
Lợn kêu inh ỏi vỡ bờ điếc tai
Con công rụt cổ khoe tài
Xòe đôi cánh đẹp múa bài tầm vông

Gà nòi hùng khí bừng bừng
Thấy con gà chọi mổ lưng chào mào
Thằng bờm vác chổi dơ cao
Gà con thảng thốt rúc vào đụn rơm

Vịt bầu xua lũ đàn con
Lội sông tắm mát còn hơn giãi dầu
Chó nằm gầm chạn gâu gâu
Mèo đi bắt chuột đồng sâu chưa về

Vện vàng ra dậu hăm he
Ruộng không đồng vắng mày về qua đây
Ông ra bắt cả nhà mày
Vặt lông làm cỗ tiệc bày đuốc hoa!

Ngựa Ô cắt cỏ đường xa
Để con lợn béo, đàn gà thả rong
Chuột kêu chút chít trong phòng
Mèo con hoảng sợ chạy xông ra vườn

Mẹ mèo tức giận xót thương
Bày mưu tính kế tìm đường tấn công
Con trâu bừa cuốc ngoài đồng
Mải đi ăn cỗ nhà nông được mùa



Bò nằm ủ rũ sớm trưa
Nhai đi nhai lại cỏ chua nước phèn
Tơ tằm dệt cửi thâu đêm
Đèn khêu hai ngọn cũng mềm thoi đưa

Sớm ngày canh cánh chợ trưa
Mạ non thóc giống biết nhờ cậy ai.
Sợ con quạ ác mỏ dài
Sớm hôm rình rập  vuốt dài móng cong

Cái cò cái vạc cái nông
Ba con khố rách mày công con nào?
Mày về cắm cổ bùn ao
Để tao nộp cả ruộng sào ao mương

Mai mày sắm sửa hòm rương
Để tao làm giỗ thắp hương cúng mày
Gà cùng ăn quẫn cối xay
Dây thun móc họng chết quay một đời!

"Con cóc là cậu ông trời
Hễ ai đánh nó thì trời đánh cho"*
Cáo chồn nằm ngáy kho kho

Chim kêu vượn hót làm trò giúp vui

Cà kê chén chú chén tôi
Say sưa thù tạc đất trời ngả nghiêng
Có con dê béo tham tiền
Vào rừng kéo cựa bò điên húc đầu

Voi ngà chúa tể rừng sâu
Sai khiêng bỏ xuống vực sâu làm mồi
Tha hồ béo bở đàn dơi
Đêm đêm mở hội, sáng chui động nằm


Bất bình con cú trầm ngâm
Của không ăn hết còn nằm ngủ trưa
Cò con dầm dãi nắng mưa
Nỉ non tiếng khóc thảm thưa về trời

Cánh diều nghe thấy rụng rơi
Trên không bổ xuống tiêu đời nhà ma
Con rận bằng con ba ba
Muỗi chích cột nhà cả mái đều rung


Sáng ra bị nhốt trong mùng
Vỗ tay đập chết xác tung ra nhà
Con rệp sợ quá bò ra
Đàn kiến dưới nhà vội vã vào xem


"Cái cò mày đi ăn đêm
Đậu phải cành mềm lộn cổ xuống ao"*
Có ai quá phố chợ Đào
Mua tôi thước lụa bỏ vào áo quan

Mẹ gà nuôi hộ đàn ngan
Mong cho nó lớn lại mang ra đồng
Sáng ngày tục tác rỉa lông
Mai kia nó lớn nó trông ao bèo


Để còn nuôi lấy đàn heo
Nước cạn ao bèo, lấy cám đâu ăn
Dẫu rằng vất vả khó khăn
Ngược xuôi tất tả nhưng quanh một nhà

Cháu con gà vịt gần xa
Tắm mát ao nhà  lại được thong dong
Dẫu cho bão tố mịt mùng
Thì con đò nhỏ cũng không bỏ bờ


Những là con cá con rô
Nghêu sò ốc hến nằm bờ bên kia
Cua đồng,  cáy ở dưới khe
Ao tù nước đọng chẳng hề quản công

Nắng mưa ở với ruộng đồng
Dẫu cho cò mổ quạ công chẳng màng
Nồi đồng nấu với bếp gang
Cũng không quản ngại xác tan thịt nhừ


Chó nghe cũng phải gầm gừ
Củ giềng lọ mẻ lù lù trước sân
Cũng là số phận chung thân
Tính ra hơn thiệt nợ nần ấy thôi


Ta may tin ở số trời
Chủ nhà tốt bụng, ta thời no nê
Ta vui một góc vỉa hè
Gặm xương, nhá thịt vỗ về quanh năm
Cốt sao yên một chỗ nằm!


Xuân Mai

  * Ca dao Viet Nam       

PHẠM THÁI UỐNG RƯỢU DƯỚI TRĂNG


Đêm khuya thao thức mơ màng
Đôi vầng nhật nguyệt mênh mang sớm chiều
Thắp tình ngọn lửa tim yêu
Không gian vô tận rừng chiều quan san

Dừng chân trên đỉnh non ngàn
Chim kêu vượn hú gọi đàn chơi vơi
Áo sờn vai bụi mù khơi
Gối trời đạp đất chông gai mặc lòng

Tung hoành bão táp mưa giông
Đất trời ngang dọc vẫy vùng sơn khê
Giang hồ một kiếp đam mê
Tìm em khắp chốn biết về phương nao?

Cuộc đời là giấc chiêm bao
Anh hùng đâu dễ lọt vào mắt xanh
Ngồi đây sương khói xây thành
Tiêu Sơn một thuở mài thanh kiếm ngời

Con đường thiên lý mù khơi
Rượu thơ tay nải chờ người dưới trăng
Sao trời ngỡ mắt giai nhân
Đường đèo vó ngựa vẳng ngân chuông chùa

Sườn đồi cỏ mọc lưa thưa
Mái tranh xiêu vẹo liếp dừa ngả nghiêng
Ao nhà một bóng trăng in
Chùa Thiên Tâm ẩn trong đêm hạ huyền

Giật mình nghe tiếng Đỗ Quyên
Bay về đỉnh núi sương mềm cỏ khâu
Tìm người bãi bể nương dâu
Có đàn đom đom bắc cầu chờ ai

Tìm em lá cội rừng mai
Tìm trong dấu tích hình hài rêu phong
Tìm trong cát bụi mịt mùng
Bước chân lãng tử cháy bùng lửa tim

Quỳnh Như ta mãi kiếm tìm
Từ trong tiền kiếp về miền hoang sơ
Tìm trong cõi mộng người mơ
Cho ta cạn chén giang hồ em ơi!

Tìm trong bão tố cuộc đời
Càn khôn ơi! rót rượu mời cùng ta
Non cao nắng tắt chiều tà
Em trong đáy cốc cùng ta tìm về

Bầu trời một cánh sao khuê
Tay nâng chén rượu rót về cùng em
Đêm nay trăng sáng giãi thềm
Uống trăng uống cạn tình em ngất trời

Mời em uống cạn hồn tôi
Trăng sao trời đất ngập vùi ý thơ
Say trong chén rượu cuộc cờ
Em là giọt ngọc trên bờ sông trăng

Tiếng thơ từ cõi cung Hằng
Chừng như tiếng gọi xa xăm Nàng về
Đêm nay trăng thắp hồn quê
Để cho cánh bướm nhập về hồn hoa

Lặng nhìn từng hạt móc sa
Em ơi cạn chén quan hà ly bôi!
Chén say men đắng cho đời
Chén tình dốc cạn cho tôi cùng Nàng

Xuân Mai




























Sunday, December 25, 2011

GIỌT TÌNH TAN

                                                 
                                                 Còn lại chút men say
Ta vùi trong góc nhớ
Ân tình xưa còn đó
Để lại vết thương đau
Ngày vui giờ qua mau
Nỗi sầu đong chất ngất
Nụ hôn nào chợt tắt
Trên mắt biếc môi thơm

Nụ cười nào chưa đơm
Trên môi hôn buốt giá
Vòng tay nào buông thả
Cho vỡ nát tim yêu
Ngày tháng buồn cô liêu
Khi yêu không tiếc nuối
Sao lòng còn bối rối
Khi hạnh phúc mù khơi

Con đường nào chia phôi
Lời tình nào chưa nói
Trái tim còn nhỏ nhoi
Nên tình yêu chưa tới
Nắng mai hồng phơi phới
Giòng nước mắt tuôn rơi
Khoang tim buồn nhức nhối
Nghe cõi lòng chơi vơi
Giọt sầu dâng đôi môi
Nụ hôn nồng đắm đuối
Cho yêu thương mở lối
Dù tình đời phôi pha
Ta yêu mình yêu Ta
Trái tim yêu mù lòa
Khi tình yêu mắc cạn
Trong mắt môi thật thà
Anh bây giờ nơi đâu?
Khi tình chết trong nhau
Cho lệ sầu tiếc nuối
Tháng năm còn đầy vơi
Em bây giờ phương xa
Vết thương đau nhạt nhòa
Khi Tình mình dốc cạn
Mà muôn trùng chia xa
Ta yêu mình yêu  ta
Trái tim yêu mù loà
Khi tình yêu vỗ cánh
Đời mình như thoáng qua.

Xuân Mai

Monday, December 19, 2011

NHỚ AI


Trời trong cho mắt em trong
Cớ sao đáy mắt lại đong tơ sầu
Cho lòng nhỏ giọt mưa ngâu
Để em thơ thẩn u sầu mà chi?
Ai về ai ở ai đi
Có nghe tiếng gọi thầm thì bên tai?
Ai đang say giấc mộng dài
Để em vò võ mơ ngoài hiên trăng
Ai về quầy quải tháng năm
Để em dõi mộng đêm nằm chiêm bao
Có ai mở lối bước vào
Để cho mắt lệ tuôn trào bờ mi
Nhớ ai gót nhỏ thầm thì!

Xuân Mai

Saturday, December 17, 2011

MÊ THẢO MỘT THỜI VANG BÓNG


MÊ THẢO MỘT THỜI VANG BÓNG

Mưỡu:

Ngón đàn giọng hát đâu đây
Chốn xưa Mê Thảo từng ngây ngất lòng
Trống Chầu giọng hát vút trong
Tiếng sênh tiếng phách tiếng lòng giao thoa.

Hát Nói:

Chùa Đàn Phố Hạc
Khói hương trầm thơm ngát chín từng mây
Tiếng tơ đàn như quyện khói mây bay
Nâng giọng hát thang âm chừng cao vút

Tòng nhất nhị trung Xuân chúc phúc
Vạn niên Long Phụng khúc xuân ca
Mái Tây hiên nguyệt gác bóng trăng ngà
Duyên kỳ ngộ thi ca làm lý thú

Chén rượu cúc khai xuân mừng quê cũ
Tách trà thơm còn đượm ngát hương sen
Tiếng trống chầu quyện lẫn tiếng sênh
Thưởng trăng gió hương đêm tình có phải?
Ấp Mê Thảo nghìn năm vẫn đợi
Tiếng Hát Ả Đào còn vang vọng đâu đây
Bầu trời tung cánh hạc bay


Xuân Mai

Friday, December 16, 2011

NÀNG THƠ TRONG CÕI RIÊNG TÔI


Nỗi buồn đem khắc vào thơ
Hóa thành giọt lệ đêm mơ Thúy Kiều
Nàng Thơ ánh mắt đăm chiêu
U sầu thổn thức liêu xiêu bóng hình

Hỡi đôi mắt ướt lặng thinh
Đôi tay buốt lạnh dấu tình vào tim
Hỏi sao đêm trắng ưu phiền?
Mưa Xuân rả rích ngoài hiên dầm dề

Nỗi buồn hoá đá lạnh tê
Cõi Em thăm thẳm Ta về đêm suông
Câu thơ chén rượu Hồ Trường
Còn nghe vang vọng nỗi buồn từ tâm

Đâu đây vẳng khúc Nguyệt Cầm
Âm đàn thánh thót năm cung phím chờ
Hồn ai lạc giữa Đêm Thơ
Có nghe trăn trở đôi bờ sông Thương

Khoác đôi cánh mỏng vô thường
Bay về Một Cõi Yêu Thương tót vời
Nàng Thơ Trong Cõi Riêng Tôi.
Du du Cõi Mộng Đất Trời cùng Ta.

Xuân Mai

Thursday, December 15, 2011

NỤ HÔN


Nụ hôn trên mắt mi ngoan
Trên vầng trán rộng mênh mang sóng tình
Nụ hôn khởi sắc bình minh
Ru đêm nguyệt quế cho tình ngát hương

Nụ hôn ấp ủ yêu thương
Đêm Xuân rót mật sắc hương diệu kỳ
Phiếm đàn giai điệu mê ly
Lả lơi cung bậc ướt mi tình nồng

Nụ hôn trời đất bao dung
Mạch sầu sống dậy trong từng sát na
Nâng niu từng ngón tay ngà
Mùa xuân bất tận chan hòa ý thơ


Xuân Mai

Wednesday, December 14, 2011

VUI THÚ THANH NHÀN


Trăm năm trong kiếp con người
Trần gian huyền ảo cuộc đời đổi thay
Thời gian như một bóng mây
Sinh sinh hóa hóa chuyển lay xoay vần

****

Trong trần thế hỏi ai tri kỷ?
Thú phong lưu hồ dễ được vay
Còn trời còn nước còn mây
Còn Ta đâu mãi thế này được chăng?

Điền viên vui với tháng năm
Câu thơ chén rượu đãi đằng cỏ cây
Giang hồ thời cũng khoanh tay
Xênh xang bầu rượu vui vầy ca ngâm

Cúc tùng làm bạn tri âm
Chẳng ham danh lợi chẳng mong lụy phiền
Kho trời đất rộng vô biên
Của kho vô tận an nhiên thú nhàn

Vui đời gõ nhịp tình tang.


Xuân Mai

LỤC BÁT CHO EM VÀ TÔI



SÔNG

Ngàn năm biển vẫn đợi chờ
Sông kia ai lấp để bờ sóng đau
Trăm năm trong cuộc bể dâu
Sông Thương mấy nhánh để sầu chia ly

NÚI

Núi cao chi mấy núi ơi
Để con suối chảy một đời cô đơn
Nước đi ra bể về nguồn
Để con sông cạn đá mòn mà chi

BIỂN

Biển trời sóng cuốn trôi đi
Rong rêu cồn đá đợi gì nơi em
Nhấp nhô lớp sóng gọi thềm
Hải âu vỗ cánh bay lên nền trời
 
TRĂNG

Trăng non mọc giữa mù khơi
Hỏi sao làn gió lần hồi chân mây
Trăng soi mặt nước hao gầy
Thuyền không bến đỗ có hay người về


EM

Mắt em say đắm hồn mê
Có quên mất lối đường về hôm nao
Có nghe câu hát ngọt ngào
Để anh mở cửa vườn đào sang thăm

VÀ TÔI

Tôi ngồi hát khúc tình ca
Có EM tôi lại tìm ra chính MÌNH
Không em một CÕI lặng thinh
Thấy tôi xa lạ với mình dửng dưng 
 
Xuân Mai




Tuesday, December 13, 2011

TÌNH KHÚC CHO EM


Ngày qua ngày lại qua ngày
Lá xanh nhuộm đỏ thành cây ngô đồng
Dòng đời như những nhánh sông
Bạc phau mái tóc theo dòng thời gian

Thoảng hương theo gió động ngàn
Mùa Xuân qua vội áo nàng mơ phai
Mưa ngâu rớt hạt hiên ngoài
Giọt buồn lau lách hạt vùi bờ mi

Tình là những nhánh sông đi
Trong ta dấu vết xuân thì phôi pha
Long lanh sóng mắt nhạt nhòa
Trên bờ biển rộng hai tà áo bay

Ru em ru cuộc tình này
Ru cho suối tóc cuốn bay trong chiều
Ru đời trống vắng quạnh hiu
Ru em gối mộng yêu kiều dáng thơ

Ru tình, tình đẹp như mơ!
Ru người lận đận duyên tơ nhỡ nhàng
Ru em, em ngủ cho ngoan
Ru em tiếng hát cung đàn điệu ngâm

Ru em Hạt Bụi Từ Tâm

Xuân Mai

Monday, December 12, 2011

ĐƯỜNG QUÊ


Đường về bát ngát hương cau
Ao xanh cá lội vườn rau luống cà
Chiều vàng thẳng cánh cò xa
Trên con đê nhỏ tù và vẳng đưa

Áo nâu mưa nắng hai mùa
Dân làng cày cấy ruộng bờ khai mương
Mục đồng thổi sáo diều buông
Đoàn người quang gánh trên đường về thôn

Lũy tre thưa, ngõ trúc buồn
Vui đàn con trẻ tắm truồng trên sông
Khói lam chiều tỏa thức nồng
Mùi khoai bắp nướng thoảng trong gió chiều

Tiếng ve ròng rã óc eo
Ễnh ương đớp cá ao bèo động tăm
Trăng lên vằng vặc đêm rằm
Dế mèn rả rích cuội nằm chân mây

Bà ru cháu ngủ cho say
Võng đưa kĩu kịt tiếng chày râm ran
Chị tôi múc ánh trăng vàng
Trên sông giặt lụa chứa chan điệu hò

Ca dao sống lại tuổi thơ
Khi mùa lúa chín đợi chờ trăng lên
Những đêm  giã gạo, kéo thuyền
Quẩy đôi quang gánh, tay chuyền vó đơm

Quê nhà một mảnh trăng suông
Lao xao cá lội tiếng buồn thoi đưa
Mỏi mòn con mắt chiều mưa
Mạ xanh cuống rạ cho vừa lòng nhau

Chàng về nhớ tấm áo nâu
Đường kim mũi chỉ nhớ câu tâm tình
Nhớ em khúc hát Cửa Đình

Đêm trăng Lễ Hội ta mình gặp nhau

Đường quê xanh ngắt một màu
Ai đi có nhớ rủ nhau mà về
Quê tôi có bóng trăng thề
Có người em nhỏ chân quê đợi chờ

Ai về nhắn gởi câu thơ
Chín thương mười nhớ ơ hờ sông trăng
Có ai đổi chỗ em nằm
Để con nhện kéo tơ tằm ai giăng

Có ai  hiểu được lòng tằm?

Xuân Mai

Sunday, December 11, 2011

HÀ THÀNH TÍCH XƯA


Ta về con phố mưa bay
Bông hoa gạo đỏ rụng đầy dấu chân
Ngồi bên quán vắng ân cần
Nhìn người qua lại tìm lần chốn xưa

Hà Thành sớm nắng chiều mưa
Mái hiên nhà cổ đi chưa muốn về
Hồ Gươm qua phố Thụy Khuê
Cổ Ngư rợp bóng trưa hè ve ngâm

Trên đê Yên Phụ tháp tầng
Đình chùa cong vút chạm rồng lượn mây
Kim Long ẩn hiện Hồ Tây
Mái Chùa Một Cột phủ đầy rêu phong



Qua Đền Bạch Mã ngóng trông
Chuông Chùa Trấn Quốc mênh mông gió chiều
Hương trầm bát ngát tịch liêu
Vạn Xuân đời Lý Hoàng Triều tích xưa

Nghi Tàm sóng nước thuyền mơ
Xuôi dòng lịch sử ai chờ sông trăng
Vua Lê Chúa Trịnh khúc ngâm
Đài sen vọng nguyệt kỳ cầm họa thơ

Ỷ Lan , Khuông Việt, điện thờ
Đài Nghiên Tháp Bút cơ đồ Đông Phương
Tháp Rùa ủ bóng tà dương
Tiếng chuông Trấn Vũ quyện hồn trong mơ

Đưa Ta vào tận Cõi Thơ
Thăng Long hoài cổ chốn xưa Ta về
Thả hồn tìm bước chân quê
Từ trong thiên cổ đi về nguyên khai

Ta đang mơ
giấc mộng dài!

Xuân Mai

DUYÊN GÌ LẠ?

                                                                     
                                                                       Duyên gì lạ?
Cho dạ ngẩn ngơ!
Năm thương đứng đợi ngồi chờ
Nửa ôm gối chiếc nửa thơ thẩn sầu
Một mình thao thức canh thâu
Bên ni bên nớ một mầu sông trăng
Nhớ ai lòng những bâng khuâng
Biết ai chăng biết cho lòng biết ai?
Nay chừ nguyệt tỏ cùng mai
Thương chi mà tội, lấy ai thương mình!
Đa mang con mắt hữu tình
Mười thương đổi lấy một vành trăng mơ
Duyên em mua lấy đạo bùa
Đem về đốt nến làm thơ yêu chàng
Bấy lâu ni chịu tiếng lời mang
Ai đem dạ đá gan vàng mà chơi
Duyên chi lạ rứa chàng ơi?

Xuân Mai

 

Saturday, December 10, 2011

CÕI UYÊN NGUYÊN


Cõi Mơ Cõi Mộng Cõi Tình
Cõi Thương Cõi Nhớ cũng thành Hư Không
Cõi Trăm Năm cát bụi hồng
Cõi Không vô tận Cõi Lòng mênh mang

Cõi Chân Mây Cõi Bạt Ngàn
Cõi Thiên Thu mộng Cõi Hoàng Hạc bay
Cõi Trời Đất vẫn cù quay
Cõi Nhân Gian ở Cõi này Riêng Ta

Cõi nào trong một sát na
Càn Khôn Vũ Trụ Cõi Ta trong ngoài
Cõi nào lạc bước trần ai
Cõi Ta ta ở Cõi Mai tìm về

Cõi nào lạc bước đường quê
Uyên nguyên trời đất Ta về cùng Ta


Xuân Mai

Friday, December 9, 2011

MỘT THOÁNG HƯƠNG XƯA



Chỉ là một thoáng hương xưa
Ngọt ngào câu hát cho vừa nhớ nhung
Nghe như xao xuyến trong lòng
Đêm nằm dõi mộng chờ mong người về

Có ai lần bước chân quê
Đi từ tiền kiếp hẹn về mai sau
Ai đi xoay cuộc cơ cầu
Để duyên hạnh ngộ cho nhau ước thề

Có ai nhặt cánh sao khuê
Ru em câu hát người về non mai
Ru em biển rộng sông dài
Để cho khúc hát mơ hoài sông trăng

Có ai ủ chỗ em nằm
Hương xưa còn đó người trăm năm chờ
Có ai tìm được trong mơ
Để em kết một vần thơ diễm tình

Xuân Mai

GỢI NHỚ



Tiếng lòng ai khẽ gọi ai
Buồn vui trăn trở vắn dài đêm mưa

Khi xưa sớm hẹn chiều đưa
Con đường phượng tím gió lùa tóc mây
Tay trong tay lấp hồn đầy
Nguồn vui bất tận, đắm say ngập tràn
Rộn ràng từng bước chân ngoan
Trong ta tiếng hát cung đàn điệu ngâm
Thoảng nghe tiếng nhạc dương cầm
Gợi bao kỷ niệm ta cùng hát ca
Trên bờ biến rộng bao la 
Nằm nghe sóng vỗ âm ba rì rào
Cung đàn hổ phách bay cao
Nghe như xa vắng khát khao đợi chờ
Sóng lòng quyện những đường tơ
Chợt nghe âm hưởng tiếng thơ vọng về
Vai nghiêng ủ bóng trăng thề
Tóc tơ lả ngọn tình về non mai
Đêm mơ bóng cả sông dài
Nằm nghe tâm động hình hài sắc không
Mưa rơi ướt đẫm trong lòng
Giọt buồn lau lách về cùng với ta
Giọt tình là những âm ba
Ru ta giấc ngủ hiền hòa trăm năm


Xuân Mai

Thursday, December 8, 2011

XUÂN HỒNG


Xuân của Đất Trời
Mai vàng rực rỡ
Tà áo tinh khôi
Hoa Xuân từ độ

Em khoe yếm đỏ
Đi gót hài cong
Sen hồng đôi má
Mắt biếc kiêu sa

La đà cánh bướm
Hút nhụy tầm Xuân
Chim hót trên cành
Chồi xanh nẩy lộc

Em đi guốc mộc
Gõ nhịp tình tang
Đuổi bắt nắng vàng
Bay trên đồi cỏ

Nụ Quỳnh chớm nở
Như đóa sen hồng
Nụ cười rạng đông
Em đong hạnh phúc

Đôi bàn tay ngọc
Nâng tách trà thơm
Hồn ươm nắng mới
Tình cao vời vợi

Nắng gọi mùa Xuân
Trời xanh bát ngát
Em ngân câu hát
Đón Chúa Xuân về

Trẩy Hội Làng quê
Duyên thề Cô Thắm
Để anh say đắm
Ngắt nụ qùynh mai

Đường về Thiên Thai
Hạc bay trong nắng
Xuân về tô thắm
Mắt ngọc huyền trong

Cho lòng Xuân mới
Em ơi có đợi ???
Xuân thắm hồn tôi
Cho tình lên ngôi

Xuân Mai

SỢI TÓC BAY


Tình như là sợi tóc
Để gió cuốn bay đi
Bàn tay giữ được gì?
Nên ngón dài cô độc

Ngày xưa anh vuốt tóc
Cho nắng ấm môi em
Anh hôn sợi tóc mềm
 Trên làn môi em đỏ

Hôm nay chỗ ngồi đó
Chỉ có lá vàng rơi
Cuộc tình đâu có đợi
Sợi tóc buồn bay thôi!

Em bây giờ nơi đâu?
Trái tim anh úa sầu
Mái tóc xưa giờ bạc
Yêu em đến nghìn sau

Xuân Mai

Wednesday, December 7, 2011

HOÀI NIỆM


Đêm nằm nghe gió hỏi mưa
Nghe trời hỏi đất âm xưa vọng buồn
Nghe từng giai điệu sầu tuôn
Chơi vơi niềm nhớ nỗi buồn không tên

Xoáy xoay hoài niệm êm đềm
Vết sâu hạnh phúc ngập miền xương da
Dư âm sóng vỗ chiều tà
Dấu tình bảng lảng nhạt nhòa bóng đêm

Lắng lòng sâu cõi tịnh yên
Thấy tôi lạc giữa miếu đền cổ xưa 
Đêm nay ngày mới giao mùa
Nghêu ngao ngồi hát tình chưa một lần

Xuân Mai

Tuesday, December 6, 2011

HÁT HỘI TRĂNG RẰM




Cái đêm hôm ấy đêm gì?
Sáng trăng sáng cả đường đi lối về
Đầu làng khóm trúc bờ đê
Bước đi từng bước chân quê ngập lòng.

Em đi hát Hội Trăng Rằm
Câu ca Quan Họ trên sông Chợ Cầu
Thuyền Rồng ghé bến sông Dâu
Liền anh, Liền chị mời trầu giao duyên

Trống Quân câu hát mạn thuyền
Hỡi cô má lúm đồng tiền kém thua
Lưng ong cổ yếm đeo bùa
Quai thao nón thúng tua rua mày ngài

Tang tình trống vỗ nhip hai
Hát Xoan Hát Ghẹo đố ai giải bày
Đồng tiền Vạn Lịch xưa nay
Chàng mà đáp được Thiếp này theo không!

Ý ăn nết ở trong lòng
Chàng về tơ tưởng má hồng son môi
Khăn nhung tấm váy lụa sồi
Thắt lưng thiên lý miệng cười thêm duyên

Trúc xinh trúc mọc đầu thềm
Em xinh em đứng mạn thuyền cũng xinh
Chàng về giã Hội Bắc Ninh
Mua đôi nón Nghệ Ta Mình chung đôi

Trăm quan mua lấy miệng cười
Nghìn quan đổi lấy một người có duyên
Em về hát khúc trăng lên
Câu ca Quan Họ thấm mềm áo nâu.

Xuân  Mai

Monday, December 5, 2011

KHI YÊU


“Trong khoảnh khắc cũng là vĩnh cửu
Chỉ một lần cũng đủ thiên thu”

Khi xa mới biết buồn gần
Khi yêu mới biết rằng mình chưa yêu
Đêm về trống vắng quạnh hiu
Yêu người như thể tìm yêu chính mình
Yêu ai, Ta lại yêu mình
Yêu người độ lượng cho tình mình sâu

Xuân Mai
 

THUYỀN MƠ


Chập trùng gió núi qua sông
Nhớ đêm trăng tỏ thức nồng em mơ
Ôm lòng một mối tình thơ
Thả mây cùng gió thuyền mơ trăng ngà

Hạt hồng rụng xuống thành hoa
Cỏ khâu ủ hạt sương sa ướt đầm
Hương thơm môi thắm ngực trầm
Để cho làn tóc bềnh bồng ấp yêu

Song xanh ánh mắt yêu kiều
Nụ hôn đằm thắm hồn chiều bay cao
Du dương câu hát ngọt ngào
Để cho tình khúc lạc vào thiên thai

Em say trong giấc mộng dài
Thuyền Mơ cập bến tiếng ai khoan hò
Thả hồn vào tận Cõi Thơ
Gởi hương theo gió thuyền chờ sông trăng


Xuân Mai

MỘT DÒNG THƠ XANH


Ngoài hiên chớp bể mưa nguồn
Trong ta một cõi yêu thương mặn nồng
Môi em là đốm lửa hồng
Tóc thơm ủ ngát một dòng thơ xanh

Yêu em nâng khúc xuân tình
Cung đàn gẩy những âm thanh mượt mà
Sóng tình dào dạt trong ta
Đường ngôi rẽ lệch đôi tà áo buông

Yêu em anh gẩy cung thương
Ngực hương hoa bưởi, tóc thơm cốm vòng
Nằm nghe sóng vỗ hư không
Giao thoa cung bậc trong lòng trường giang

Ru em, em ngủ cho ngoan
Anh say mái tóc trong ngàn lời thơ
Yêu em cả một trời mơ
Anh làm thi sĩ đêm thơ cùng Nàng

Xuân Mai

ĐỢI CHỜ


Anh từ vời vợi chân mây
Để em thơ thẩn tháng ngày đợi mong
Chim hồng chết rũ ven sông
Xác con bướm dạt trên dòng suối khe

Anh đi đi mãi chưa về
Vườn khuya một bóng trăng thề héo hon
Nỉ non tiếng dế mỏi mòn
Nửa đêm thức giấc nghe hồn lá đau

Dòng huyền chảy giữa đêm sâu
Xanh xao mắt biếc một màu hư không
Khúc đêm trăn trở cõi lòng
U tình một khối não nùng tâm can

Nằm nghe tiếng gió thở than
Nghe sương rớt rụng thấm tràn bờ mi
Nghe tình chợt đến chợt đi
Chờ người trong mộng xuân thì phôi pha
Hỡi ai! ai biết chăng là?

Xuân Mai

                                                                                                         

Sunday, December 4, 2011

KHÚC NHẠC BUỒN



Những muộn phiền này xin khép lại
Khúc nhạc buồn khắc khoải tâm tư
Buông trôi mặt nước hồ như
Âm vang dao động người từ trăm năm
Vết buồn ghi dấu ăn năn
Vết yêu để lại nhọc nhằn trong nhau
Dấu tình giá buốt hang sâu
Vết đau đục khoét nỗi sầu mênh mang

Trót yêu khi đã muộn màng
Tình cho nhận lại gấp ngàn tình trao
Cõi anh ngày tháng hư hao
Cõi em để lại ngọt ngào cho nhau
Thôi thì quên hết sầu đau
Lấy câu khảng khái chào nhau một lời
Giòng đời tất tả ngược xuôi
Dừng chân bến đợi gọi người xa xăm

Đêm khuya nhịp bước âm thầm
Cõi trăng hiu quạnh Cõi lòng thênh thang
Anh đi gió núi mây ngàn
Em về thinh lặng tiếng đàn vọng âm

Nỗi buồn hóa đá lạnh căm!

Xuân Mai