Wednesday, March 14, 2012

VÔ THƯỜNG



Đi từ đâu biết về đâu?
Tiếng kêu đồng vọng bể dâu cát lầm
Trời cao sương khói chập chùng
Cung đàn muôn điệu hư không bốn bề
Chim rừng rã cánh sơn khê
Vó câu tăm cá người về phương nao?
Mênh mông sóng nước dạt dào
Bao mùa thu chết trăng nào vấn vương
Nhân gian trong cõi vô thường
Đau thương quằn quại trên đường tử sinh
Tình đi từ cội tâm linh
Trùng dương cuộn sóng ru tình chân phương
Mạch nguồn đất đá quê hương
Câu kinh sương sớm gởi hồn thi ca
Ta ngồi ngắm ráng chiều pha
Nghe chim nói pháp xem hoa mỉm cười
Em về nhặt cánh sao rơi
Biển xanh hóa núi, rừng sồi hóa sông
Đất trời vô thủy vô chung
Ta trong cõi mộng chốn Không tìm về

Xuân Mai