Chập chờn giấc ngủ đêm tăm
Nỗi buồn hiu quạnh người xa xăm về
Thời gian dằng dặc lê thê
Tiêu ma tuế nguyệt nằm kề chiêm bao
Tháng ngày mòn mỏi lao đao
Mùa Xuân qua vội khát khao đợi chờ
Đêm tàn nguyệt tận đêm mơ
Mặt trời thức giấc người thơ chưa về
Dòng huyền chảy muốt đê mê
Lá vàng rơi rụng trên sân
Trăng tàn lại khuyết dấu ngàn sao thưa
Sợi buồn giăng mắc đong đưa
Đêm sâu chảy một dòng thơ ngậm ngùi
Ngón dài gõ nhịp đằm hơi
Nghe trong thinh lặng men đời quạnh hiu
Xuân Mai