ĐÊM MƠ
Người về trong giấc mơ qua
Mà nghe tê tái xót xa cõi lòng
Đêm buồn chín nhớ mười mong
Từ trong tâm thức một dòng thơ xanh
Mà nghe tê tái xót xa cõi lòng
Đêm buồn chín nhớ mười mong
Từ trong tâm thức một dòng thơ xanh
NỖI NHỚ
Ơ hay cơn lạnh từ đâu?
Lòng không buốt giá nỗi sầu hôm mai
Mênh mang nỗi nhớ u hoài
Thương cho dòng tóc chảy dài đêm sâu
Lòng không buốt giá nỗi sầu hôm mai
Mênh mang nỗi nhớ u hoài
Thương cho dòng tóc chảy dài đêm sâu
QUẨN QUANH
Nỗi buồn dấu quẩn dấu quanh
Mà con tim mãi lênh đênh sớm chiều
Tháng ngày chóng vánh cô liêu
Để cho hốc mắt tiêu điều hoàng hôn
Mà con tim mãi lênh đênh sớm chiều
Tháng ngày chóng vánh cô liêu
Để cho hốc mắt tiêu điều hoàng hôn
SỚM CHIỀU
Ai đem buộc lấy nỗi buồn
Để cho nhung nhớ nặng buông vai gầy
Đêm về hụt hẫng đôi tay
Đèn khuya thao thức trăng gầy bởi ai?
Để cho nhung nhớ nặng buông vai gầy
Đêm về hụt hẫng đôi tay
Đèn khuya thao thức trăng gầy bởi ai?
Xuân Mai