Thương nhớ đầy vơi thương nhớ ơi
Câu thơ bút họa thoắt nên lời
Nỗi niềm thổn thức đêm khuya khoắt
Giấy mực sầu riêng một cõi tôi
Có những chiều mưa lả ngọn sầu
Thấu hồn cô quạnh buốt hang sâu
Buồn rơi len lách vào khoang nhớ
Một phút giao thần một khắc sâu
Nốt nhạc thành thơ chắp cánh bay
Cho từng cung bậc vút thang mây
Sương thu tím cả mầu thương nhớ
Ngây ngất hồn say ai có hay?
Tôi ủ tình tôi trong cõi riêng
Người về trong cõi nhớ vô biên
Ru tôi hạnh phúc mầu sương khói
Giấc ngủ trăm năm cõi hư huyền.
Xuân Mai