Sunday, October 9, 2011

HƯƠNG ĐÊM

 
 
Từng ngày sáng đợi chiều mong
Muốn quên càng nhớ một vòng tay ôm
Xôn xao cửa ngỏ khoang hồn
Vết son môi đỏ vết hờn gối chăn

Nào ngờ tình đến mong manh
Tóc che dấu mặt sóng tình lao đao
Anh ru câu hát ngọt ngào
Dường như tiếng gọi rơi vào hư không

Yêu nhau xa cách nghìn trùng
Tình trong tim bỗng thành dòng chia ly
Hôm qua áp má thầm thì
Sớm mai thức dậy người đi dặm ngàn

Muộn phiền dõi mộng trái ngang
Còn đâu ánh mắt rộn ràng chim khuyên
Ru em giấc ngủ bình yên
Một dòng suối mát con tim nồng nàn

Đất trời rộng mở thênh thang
Lòng em khép lại muộn màng nhân duyên
Trăm năm quẩy gánh ưu phiền
Người về trong mộng như in hình hài

Bầu trời một cánh sao mai
Hương đêm còn đó mà người nơi đâu
Nghe như vọng tiếng kinh cầu
Từ trong tâm thức nghìn sau trở về.

Xuân Mai