CHIM ANH-VŨ
Nước Nam triều cống chim Anh-Vũ
Lông tơ óng, tiếng trong như người
Ngoại hình dung mạo tốt tươi
Bao giờ chắp cánh bay ngoài lồng son
TRÊN BẾN PHONG KIỀU
Trăng tà tiếng quạ trong sương
Đèn chài leo lét sầu tương chín chiều
Thuyền ai đậu bến Phong Kiều
Nửa đêm nghe tiếng chuông kêu vọng về
NHỚ QUÊ
Đất lạ quê người chỉ một Ta
Xuân sang Tết đến nhớ quê nhà
Quây quần mâm cỗ vui ngày Tết
Chỉ thiếu một người trong Cõi Ta
LIỄU XANH
Liễu xanh rủ bóng mặt hồ
Vẳng nghe tiếng hát câu thơ ngọt ngào
Đầu sông nắng đổ mưa rào
Vô tâm đối cảnh quyện vào ý thơ
ĐÊM TRĂNG
Trăng vàng tỏa sáng Phù Châu
Em bên gác nguyệt hiên lầu ngắm trăng
Con thơ nào có biết rằng
Trường An ngàn dặm xa xăm nỗi buồn
Sương rơi ướt mái tóc mềm
Tay ngà lạnh buốt hương đêm ủ sầu
Khi nào nệm gấm bên nhau
Trăng hoen mắt lệ mi sầu nguôi ngoai
THƠ CỔ PHONG
Hoa đào cười đón gió đông
Nụ hoa hàm tiếu ửng hồng nắng mai
Gió lay động cánh vân đài
Nhụy hồng sắc thắm hình hài phấn sương
Hoa như kỳ nữ sắc hương
Ngại hoa chẳng giữ được hương lụa là
Uốn lượn như thể rồng sa
Mưa rơi rụng cánh xác hoa lìa cành
Cội thông buồn bã lặng thinh
Chơi vơi cô độc với tình đơn phương
Xuân Mai
Nước Nam triều cống chim Anh-Vũ
Lông tơ óng, tiếng trong như người
Ngoại hình dung mạo tốt tươi
Bao giờ chắp cánh bay ngoài lồng son
TRÊN BẾN PHONG KIỀU
Trăng tà tiếng quạ trong sương
Đèn chài leo lét sầu tương chín chiều
Thuyền ai đậu bến Phong Kiều
Nửa đêm nghe tiếng chuông kêu vọng về
NHỚ QUÊ
Đất lạ quê người chỉ một Ta
Xuân sang Tết đến nhớ quê nhà
Quây quần mâm cỗ vui ngày Tết
Chỉ thiếu một người trong Cõi Ta
LIỄU XANH
Liễu xanh rủ bóng mặt hồ
Vẳng nghe tiếng hát câu thơ ngọt ngào
Đầu sông nắng đổ mưa rào
Vô tâm đối cảnh quyện vào ý thơ
ĐÊM TRĂNG
Trăng vàng tỏa sáng Phù Châu
Em bên gác nguyệt hiên lầu ngắm trăng
Con thơ nào có biết rằng
Trường An ngàn dặm xa xăm nỗi buồn
Sương rơi ướt mái tóc mềm
Tay ngà lạnh buốt hương đêm ủ sầu
Khi nào nệm gấm bên nhau
Trăng hoen mắt lệ mi sầu nguôi ngoai
THƠ CỔ PHONG
Hoa đào cười đón gió đông
Nụ hoa hàm tiếu ửng hồng nắng mai
Gió lay động cánh vân đài
Nhụy hồng sắc thắm hình hài phấn sương
Hoa như kỳ nữ sắc hương
Ngại hoa chẳng giữ được hương lụa là
Uốn lượn như thể rồng sa
Mưa rơi rụng cánh xác hoa lìa cành
Cội thông buồn bã lặng thinh
Chơi vơi cô độc với tình đơn phương
Xuân Mai