Tôi về trên chuyến đò khuya
Con sông bến nước cách chia đôi dòng
Mái chèo khua nước đục trong
Nửa vầng trăng khuyết nửa lòng vấn vương
Sao khuya như ánh mắt buồn
Con đò neo bãi màn sương phủ đầu
Mẹ tôi ruộng cả nương dâu
Những chiều nước lũ tát gầu trên mương
Nắng mưa quang gánh chợ đường
Buồn vui gốc rạ hũ tương vại cà
Ao nhà cá lội cò qua
Bờ tre khóm trúc mắt già đợi mong
Tôi về trên một dòng sông
Tuổi thơ khôn lớn bên dòng nước trôi
Bờ lau, sậy nứa lưng đồi
Thả trâu ăn lúa, tôi ngồi đánh đu
Đồng quê nước đọng ao tù
Tắm sông chăn vịt sương mù bắt cua
Sân nhà một nắng hai mưa
Cuộc đời lam lũ sớm trưa nhọc nhằn
Tôi về thăm mái nhà gianh
Dòng sông nước chảy quê mình mến yêu
Trên con đê tiếng sáo chiều
Lòng tôi sống lại câu Kiều năm xưa
Bao nhiêu thương nhớ cho vừa
Xuân Mai