Thursday, May 31, 2012

MẸ TÔI



Mẹ tôi trong cánh áo nâu
Đồng khô nước cạn dãi dầu nắng mưa
Mạ xanh mong lúa được mùa
Lần tay gốc rạ sớm trưa mặc lòng

Mẹ là cây lúa Thần Nông
Trải sương hứng gió vun trồng đất khô
Mẹ như thân vạc cánh cò
Đồng sâu lặn lội ruộng bờ ao mương

Mẹ như hoa gạo trên đường
Nở ra bát ngát phấn hương một trời
Mưa phùn trong chiếc áo tơi
Đến mùa gió bấc nổi trôi thân gầy

Mẹ như cánh hạc gọi bầy
Miếng ngon mẹ nhịn đắng cay mẹ gồng
Cả đời bươn chải long đong
Nuôi con khó nhọc mặn nồng ấp yêu

Mẹ như bếp lửa nương chiều
Mùi khoai bắp nướng sáo diều ru êm
Mẹ như trăng sáng bên thềm
Câu chuyện cổ tích bà tiên hiện về

Mẹ là xuyến bạc sao khuê
Mẹ như cánh gió đồng quê trưa hè
Đêm khuya mẹ đón cha về
Hương tàn nến lụn tiếng ve rầu rầu

Mẹ ngồi vá tấm áo nâu
Chắt chiu mũi chỉ đường khâu quên mình
Mẹ ru câu hát tang tình
Ru sương bạc trắng ru tình nước non

Mẹ tôi như tấm lòng son
Hóa thân là Phật nuôi con một đời
Chuông chùa vẳng tiếng chuông rơi
Câu kinh mõ tụng như lời mẹ ru

Tôi ngồi nhớ mẹ thiên thu.

Xuân Mai

DÒNG SÔNG TUỔI THƠ



Tôi về trên chuyến đò khuya
Con sông bến nước cách chia đôi dòng
Mái chèo khua nước đục trong
Nửa vầng trăng khuyết nửa lòng vấn vương

Sao khuya như ánh mắt buồn
Con đò neo bãi màn sương phủ đầu
Mẹ tôi ruộng cả nương dâu
Những chiều nước lũ tát gầu trên mương

Nắng mưa quang gánh chợ đường
Buồn vui gốc rạ hũ tương vại cà
Ao nhà cá lội cò qua
Bờ tre khóm trúc mắt già đợi mong

Tôi về trên một dòng sông
Tuổi thơ khôn lớn bên dòng nước trôi
Bờ lau, sậy nứa lưng đồi
Thả trâu ăn lúa, tôi ngồi đánh đu

Đồng quê nước đọng ao tù
Tắm sông chăn vịt sương mù bắt cua
Sân nhà một nắng hai mưa
Cuộc đời lam lũ sớm trưa nhọc nhằn

Tôi về thăm mái nhà gianh
Dòng sông nước chảy quê mình mến yêu
Trên con đê tiếng sáo chiều
Lòng tôi sống lại câu Kiều năm xưa

Bao nhiêu thương nhớ cho vừa

Xuân Mai
 


HÀ NỘI ƠI!

 
Hà Nội ơi, tôi đến đây một chiều
Dạo quanh hồ xanh thẫm tiếng ve kêu
Đường Cổ Ngư dưới hàng cây xanh lá
Dáng em gầy tha thướt áo tung bay

Hà Nội ơi, con phố xưa một thời
Hàng cây bàng, con ngõ tiếng thu rơi
Buổi chiều mưa dưới tàng hiên quán vắng
Anh vẫn ngồi nhả khói thuốc đong đưa

Hà Nội ơi, em cách xa thật rồi
Từng nẻo đường viên đá cũng đơn côi
Bụi thời gian có làm phai nếp áo
Đôi mắt buồn sao cứ mãi trông theo

Hà Nội ơi, nghe vấn vương chạnh lòng
Cội mai già, hoa sữa trắng mênh mông
Bàn tay thơm với làn hương tóc xõa
Tình bây giờ xa quá dáng kiêu sa

Hà Nội ơi, bao nhớ nhung ngậm ngùi
Lòng trách mình sao để áo mơ phai
Cội hoàng lan thoảng hương về trong gió
Bước chân về nghe lá vỡ sương rơi

Hà Nội ơi! Hà Nội ơi!

Xuân Mai

Wednesday, May 30, 2012

BẮC CẦU SÔNG QUÊ



Quê em ở cuối dòng sông
Trùng trùng con nước mênh mông cánh cò
Thùy dương sóng vỗ ven bờ
Nằm nghe trăn trở chuyến đò qua sông

Nụ cười ai đó bao dung
Thương con cá lội ngược dòng nước trôi
Nhớ ai nhung nhớ bồi hồi
Câu ca điệu lý từng lời dân ca

Ai về Vàm Cỏ ghé qua
Gò Công em đợi người qua ví dầu
Đàn bầu réo rắt canh thâu
Ai đem tre nứa bắc cầu sông quê

Hà Tiên, Rạch Giá, Bến Tre
Quê em sông nước bốn bề phù sa
Cánh cò bay lả bay la
Đến mùa nước nổi trôi hoa súng về

Hái bầu bắt cá rô trê
Cà Mâu, Phú Quốc ai về ai mong?
Đợi cho con nước xuôi dòng
Ai đem con sáo xổ lồng bay xa

Người về sông nước bao la
Đò em xuôi ngược biết là về đâu
Sông quê ai có bắc cầu?
Để cho đàn sếu rủ nhau lên bờ.

Xuân Mai
 

Tuesday, May 29, 2012

HƯƠNG BƯỞI



Vườn đêm hoa bưởi ngát hương đưa
Trăng chiếu lung linh phiến lá đùa
Anh hái tặng em chùm hoa bưởi
Gởi chút hương thầm mượn gió đưa

Nói hộ tình yêu rất thiết tha
Hoa thơm tình thắm mộng chan hòa
Em ngồi thả tóc như con suối
Thấm đượm hồn anh một thoáng qua

Hương bưởi thanh tao rất ngọt ngào
Dịu dàng thoang thoảng gió bay cao
Em ơi! anh thấy khung trời rộng
Chỉ riêng em và muôn ánh sao

Em giữ cho lòng những đóa thơm
Cho hương hoa bưởi ngát tâm hồn
Vườn khuya anh sẽ là sao sáng
Để tiếng thơ rơi giữa trăng vàng

Xuân Mai
 


NHỚ MẸ


Trăng tà vẳng tiếng à ơi
Lời ru của mẹ xa xôi vọng về
Giật mình tỉnh bước đường quê
Ngẩn ngơ tiếng mõ đêm khuya lần hồi

Mẹ giờ khuất bóng tim côi
Mà nghe như thể bồi hồi tâm can
Vầng trăng cổ tích trên ngàn
Chừng như câu hát mẹ mang vào đời

Đêm mơ như tiếng mẹ cười
Tuổi thơ chập chững những lời mẹ ru
Thằng cu đánh đáo đánh đu
Cánh cò cánh vạc ao tù vó đơm
Con cá mày đi chợ hôm
Để cho nước đổ trên nguồn về đây

Mẹ giờ như cánh hạc bay
Lời ca dân dã còn đầy dáng xưa
Bùi ngùi nhớ những đêm mưa
Đèn khêu ngọn nhỏ gió lùa bên song
Mẹ ngồi đan áo mùa đông
Đắp cho con tấm chăn bông ấm lòng
Dáng gầy mẹ hết long đong
Để con một nửa vầng trăng hao gầy

Mẹ ơi! nước mắt đong đầy
Con yêu tình mẹ từng ngày tháng đưa
Lạy trời! trời đổ cơn mưa
Con về lại mái nhà xưa thanh bình
Đêm khuya tìm lại bóng hình
Mẹ yêu để lại khối tình bao la

Đêm khuya nhớ mẹ như là!

Xuân Mai

PHƯỢNG TÍM



Hoa phượng tím mùa hè
Rơi thầm bên xác ve
Hỏi lòng em qua đó
Nhớ chăng một lối về?
Gió buông lời tỉ tê
Tóc thề bay trong nắng
Con đường xưa áo trắng
Guốc mộc còn âm vang
Ta theo gót chân nàng
Em ơi đừng bước vội
Mắt chao lòng bối rối
Vành nón cũng ngả nghiêng
Em đôi mắt mơ huyền
Nên lòng ta đắm đuối
Con đường xưa hai buổi
Ngồi ngắm dáng tiểu thơ
Con tim biết mong chờ
Tình thơ nên dệt mộng
Một chiều đông gió lộng
Cuốn hút dấu hài em
Phượng tím rụng bên thềm
Ai kia về bên đó
Đường mưa em có nhớ
Một kẻ đứng trong mưa
Đợi em đến bao giờ???

Xuân Mai

Monday, May 28, 2012

CẠN CHÉN HỒ TRƯỜNG



Vui cùng chén rượu câu ca
Đêm khuya đối ẩm trăng tà ngả nghiêng
Men cay chuếnh choáng nỗi niềm
"Hồ trường" dốc cạn ưu phiền lắng sâu

Câu ca giọng hát ví dầu
Thơ thần rượu thánh cho nhau lúc này
Phong trần mỏi cánh xa bay
Tri âm mấy thuở biết ngày nào quên

Ngồi đây nhắp chén hàn huyên
Ý thơ bầu rượu ngu hiền thế thôi
Hơi men cuộn sóng không lời
Lòng say tim bốc tận trời cũng nên!

Ta say vui với bạn hiền
Cùng người đồng điệu chút duyên mặn mà
"Hồ trường", một thoáng mơ hoa
Chén thù chén tạc như Ta với Mình

Xuân Mai

Sunday, May 27, 2012

BÌNH MINH SAPA



Mặt trời mọc
trên rặng Hoàng Liên Sơn cao chót vót
đỉnh núi Fansipan
sắc nắng hồng pha
Sapa, duyên dáng mượt mà
Ruộng thang xanh mướt
lụa là sắc hương
Núi Hàm Rồng,
ẩn trong sương
Rừng thông ngái ngủ
chim muông họp đàn
Bản làng,
mây khói toả lan

Phất phơ dải lụa
thoảng hương lan rừng
Đồi chè,
Sơn nữ sà rông
ngàn hoa khoe sắc

cánh đồng thảo nguyên
Sapa, sương khói ảo huyền
Ruộng rau thẳng tắp
trúc thiên rợp trời
Mơ vàng, mận đỏ đào tươi
Vươn lên những cánh "hoa cười" thật xinh!
Thông reo đón ánh bình minh
Mái nhà rêu phủ
lá xanh ửng mầu
Lượn theo sườn núi trắng phau
Giò lan trổ nhánh
sắc mầu lung linh
Cảnh thơ mộng bỗng sinh tình
Người, hoa hóa bướm
bức tranh diệu kỳ
Mơn man gió thổi tường vi
Hoàng lan, huệ trắng
bước đi xao lòng
Sapa, đồi núi trập trùng
Dưới sâu thung lũng cánh đồng tiên sa
Suối tiên
người ngọc hát ca
Khỏa thân tắm suối chan hòa trời mây
Thiên nhiên vạn vật cỏ cây
Đồng tâm giao cảm
Tình này thiên thu
Cổng Trời ,
mặt nước hồ như
Chân Mây,
Cửa Võng
chu du đất trời
Sapa! Ôi quá tuyệt vời!


Xuân Mai

TRẨY HỘI LIM



Đường lên Quán Dốc bao xa
Rủ nhau trẩy Hội thướt tha dập dìu
Áo the dù lọng liêu xiêu
Cờ bay phướn lượn sáo diều vi vu

Anh Hai tay cắp ô dù
Bỏ bùa câu hát điệu ru xuân tình
Chị Hai lúng liếng thật xinh
Nụ cười ánh mắt đa tình có duyên

Cô Ba má lúm đồng tiền
Váy chùng Đình Bảng áo viền tà năm
Yếm hoa dệt lụa tơ tằm
Kiềng vàng nón nghệ tay cầm rượu tăm

Anh Tư mặc áo the thâm
Quạt trầm khăn xếp giọng ngâm mượt mà
Khay trầu cánh phượng têm hoa
Cau xanh bổ tám trà pha giọng tình

Hội Lim câu hát tang tình
Yếm đào đủng đỉnh em xinh mời trầu
Mái đình trống điểm liên châu
Liền anh liền chị hát câu giao tình

Gặp người duyên nợ ba sinh
Gởi câu Quan Họ nghĩa tình trao nhau
Hội tan ai có bắc cầu
Cho người đồng điệu hẹn nhau dưới thuyền

Mai này Bến Hẹn Lại Lên!

Xuân Mai

ÁNH MẮT CHÂN QUÊ



Đêm qua múc ánh trăng vàng
Hẹn em Quán Dốc đầu làng chợ mai
Ngọn đèn leo lét canh hai
Tôi nằm thao thức mơ hoài nỗi mong

Tiếng gà gáy sáng rạng đông
Gió hun hút thổi bờ sông đưa về
Thương em quẩy bước đường quê
Ngõ xưa sương lạnh tóc thề chao bay

Đợi em thức trắng đêm gầy
Ếch kêu đồng vọng tiếng chầy khua vang
Bóng con vạc trắng lìa đàn
Tôi ra quán hẹn đợi nàng qua đây

Áo nâu quang gánh lụa đầy
Tơ tằm em dệt tình này cho ai?
Vấn vương thước lụa em cài
Vầng trăng áo gối gởi người đồng tâm

Cầm tay em chẳng nói năng
Những điều rất thật cầm bằng mắt môi
Chỉ trao nhau nửa nụ cười
Dường như hơi thở ngậm ngùi bước chân

Bóng em xa tình thật gần
Lòng anh tiếng nhạc ngày xuân giao mùa
Chờ em từ sáng đến trưa
Chiều nay anh đợi đón đưa nàng về

Xuân Mai

Saturday, May 26, 2012

TIẾNG RU



Ru con ru hỡi ru hời
À ơi câu hát những lời mẹ ru
Hôm qua tắt ngọn đèn mù
Mẹ ru con ngủ trăng thu miệt mài

Ru tình non nước chia hai
Bắc Nam đôi ngả cho hoài nỗi mong
Ru cho nước chảy vào đồng
Ruộng xanh tốt mạ khoai trồng bắp lên

Võng đưa kĩu kịt bên thềm
Canh khuya thanh vắng dế mèn nỉ non
Hương cau hương bưởi trong vườn
Thoảng bay theo gió tiếng buồn vọng âm

Ru con đời mẹ thăng trầm
Khi vui câu hát khi thầm nhớ nhung
Nồng nàn những điệu ca ngâm
Con tằm cánh kén cuộn lồng ca dao

Ru con cho thắm má đào
Nhịp nhàng cánh võng thuở nào bà ru
Cây đa bến nước ao tù
Đồng khô cỏ cháy tiếng ru mềm lòng

Ru hời câu hát mẹ đong
Tình sông núi cuộn vào lòng trẻ thơ
Bềnh bồng đánh võng cầu mơ
Mai kia con lớn mẹ nhờ cậy trông

Tiếng ru tha thiết tự lòng
Câu ca dao quyện vào dòng sữa thơm
Ru con giấc ngủ no tròn
Lời ru lớn mãi vào hồn trẻ thơ

Ru con lòng mẹ ước mơ
Ru đời câu hát câu thơ mượt mà
Đêm thâu khuất bóng trăng tà
Đong đưa tiếng võng canh gà điểm sương

Xuân Mai
 

Thursday, May 24, 2012

NGHE EM CÂU HÁT TANG TÌNH




Tang tình khúc hát đồng xanh
Vẳng lên câu hát cho anh nhớ nhà
Vườn rau, giếng nước, nương cà
Mẹ già quầy quải xót xa phận mình

Em ơi dưới nếp nhà gianh
Đường kim mũi chỉ nhọc nhằn sớm hôm
Lời ru ấm đượm tâm hồn
Chắt chiu từng mảnh chăn đơn ủ lòng

Mai đi con nước xuôi dòng
Mẹ già ngong ngóng chờ mong anh về
Đường chiều mải bước trên đê
Chân đi lòng ở ngày về bao xa?

Cậy em, em ở lại nhà
Vườn dâu khóm trúc mẹ già em trông
Mai kia lúa chín ngoài đồng
Anh về gánh hộ trả công em mười

Ơn em anh trả một đời!
Xin cho bác mẹ giữ người thủy chung

Xuân Mai
 

HƯƠNG BIỂN



Những buổi chiều ráng nắng
Ta ra biển dạo chơi
Xa xa ngàn con sóng
Lớp lớp cuộn mây trời

Giữa ngàn lau vi vút
Con sóc nhỏ tênh tang
Đàn hải âu xoãi cánh
Hoa cỏ dại ươm vàng

Ta thả hồn trong gió
Tình phiêu lãng trong mây
Bàn tay nào ấm áp
Chắt chiu cuộc tình gầy

Đông qua rồi thu tới
Xuân đến hạ về đây
Nắng vàng hong đôi má
Cho nụ tình ngất ngây

Anh hôn làn tóc biếc
Rồi thả gió cuốn bay
Em làm sao giữ được
Những yêu thương đong đầy

Từng ngày con nắng mới
Biển sóng vỗ thênh thang
Về đây ta tình tự
Giữa rong rêu bạt ngàn

Anh ru tình đi nhé
Con ốc ngủ cho ngoan
Em là hoa cỏ dại
Ngóng trăng sao chiều vàng

Xuân Mai

PHẢI LÒNG CÂU HÁT NGƯỜI THƯƠNG



Người qua sông Đuống sông Hồng
Mùa mưa nước đục chạnh lòng nước non
Quê tôi sông chảy đá mòn
Dòng sông Quan Họ chở con đò chiều

Cô nàng má thắm tôi yêu
Cổ kiêu ba ngấn dáng kiều thướt tha
Quai thao nón thúng lụa là
Thắt lưng nhiễu tía đuôi gà thả vai

Yếm đào lạt buộc chân ai
Dài đuôi con mắt sắc hoài dao cau
Mua vôi chợ Quán Chợ Cầu
Cau xanh bổ tám mời nhau miếng trầu

Ta về nhớ tấm áo nâu
Phải lòng câu hát nhớ câu ân tình
Đèn trời sao chiếu lung linh
Ai đem chỉ thắm se mình chung đôi

Đêm nay trăng sáng trên đồi
Nhớ hôm trẩy hội em ngồi mộng mơ
Lụa đào đem viết câu thơ
Gởi người Quan Họ bài thơ trữ tình

Sương rơi ướt áo cô mình
Để anh thổi lửa hơ tình mình thơm
Vạt nào thấm má môi hôn
Cho anh giữ lại vết son chung tình

Xuân Mai

Wednesday, May 23, 2012

THĂM CHÙA ĐẬU*




Đắm mình trong tiếng chuông ngân
Nam mô tụng niệm khói trầm tỏa bay
Ba trăm năm cuộc tỉnh say
Nhục thân một tấm khô gầy băng nguyên
Dáng trầm mặc an nhiên tĩnh tọa
Đạo tràng hoa giác ngộ hóa thân
Chày kinh thoát tục đường trần
Thong dong cửa Phật hiển linh ai bày
Đường Tây Trúc chân mây mặt nước
Chốn trần ai cất bước đường tu
Con đường diệu pháp Chân Như
Siêu nhân độ thế đại từ đại bi
Từng nhịp bước chân đi niệm Phật
Tiếng chuông ngân lần hạt luân hồi
Sân chùa trải nắng vàng rơi
Êm trôi tiếng mõ quên đời phù du.
Xuân Mai
*Chùa Đậu ở Hà Tây. Vào thế kỷ 17, cách đây hơn 300 năm, nhà sư Vũ Khắc Minh và Vũ Khắc Trường trước khi viên tịch đã tĩnh tâm niệm Phật suốt 100 ngày và xác hóa thành tượng không hề bị thối vữa. Hiện nay nhục thân được thờ ở chùa Đậu.

Tuesday, May 22, 2012

THĂM THUNG LŨNG NAPA

 
 
Sáng nay thức dậy
Chin hót trên cành
Một ngày nắng mới
Trên bầu trời xanh
 
Sáng nay thức dậy
Tia nắng vàng hanh
Đường về phố núi
Ngắm vườn nho xanh
 
Đồi cao dốc vắng
Hoa điểm vàng au
Napa thung lũng
Không gian sắc mầu
 
Ta ngồi ngắm nắng
Cụng chén tri âm
Phút giây tao ngộ
Ai mua được lòng?
 
Cô em "rượu ngọt"
Như men rượu cay
Chút tình lãng đãng
Phiêu bồng trời mây
 
Một ngày thong thả
Đếm bước du ca
Ngồi châm điếu thuốc
Cá lượn vườn hoa
 
Đường khuya vạn dặm
Cảnh sắc lung linh
Đêm nay trăng sáng
Theo ta một mình
 
Xuân Mai
 

ĐƯỜNG THI CHUYỂN DỊCH (Bai 1-6)




CHIM ANH-VŨ

Nước Nam triều cống chim Anh-Vũ
Lông tơ óng, tiếng trong như người
Ngoại hình  dung mạo tốt tươi
Bao giờ chắp cánh bay ngoài lồng son

TRÊN BẾN PHONG KIỀU

Trăng tà tiếng quạ trong sương
Đèn chài leo lét sầu tương chín chiều
Thuyền ai đậu bến Phong Kiều
Nửa đêm nghe tiếng chuông kêu vọng về

NHỚ QUÊ

Đất lạ quê người chỉ một Ta
Xuân sang Tết đến nhớ quê nhà
Quây quần mâm cỗ vui ngày Tết
Chỉ thiếu một người trong Cõi Ta

LIỄU XANH

Liễu xanh rủ bóng mặt hồ
Vẳng nghe tiếng hát câu thơ ngọt ngào
Đầu sông nắng đổ mưa rào
Vô tâm đối cảnh quyện vào ý thơ

ĐÊM TRĂNG

Trăng vàng tỏa sáng Phù Châu
Em bên gác nguyệt hiên lầu ngắm trăng
Con thơ nào có biết rằng
Trường An ngàn dặm xa xăm nỗi buồn

Sương rơi ướt mái tóc mềm
Tay ngà lạnh buốt hương đêm ủ sầu
Khi nào nệm gấm bên nhau
Trăng hoen mắt lệ mi sầu nguôi ngoai

THƠ CỔ PHONG

Hoa đào cười đón gió đông
Nụ hoa hàm tiếu ửng hồng nắng mai
Gió lay động cánh vân đài
Nhụy hồng sắc thắm hình hài phấn sương
Hoa như kỳ nữ sắc hương
Ngại hoa chẳng giữ được hương lụa là
Uốn lượn như thể rồng sa
Mưa rơi rụng cánh xác hoa lìa cành
Cội thông buồn bã lặng thinh
Chơi vơi cô độc với tình đơn phương

Xuân Mai


Monday, May 21, 2012

LỤC BÁT NỬA ĐÊM



NGUYỆT THỰC

Ngắm nhìn trăng sáng trên trời
Mảnh trăng nguyệt thực mây trôi bềnh bồng
Người về trăng chiếu mông lung
Mây kia núi nọ xin đừng xa nhau

DUYÊN THƠ

Vui chơi chọn chốn văn chương
Cầm kỳ thi họa bước đường tao nhân
Câu thơ nét bút nhập thần
Hoa tiên giấy mực chén quỳnh cành dao

NỬA ĐÊM

Nửa đêm tỉnh giấc nhớ người
Nửa chăn gối lạnh nửa đời phiêu du
Nửa ai trong cõi xa mù
Nửa tôi vụng dại đường tu kiếp nào

Xuân Mai

Thursday, May 17, 2012

GIAO CẢM



Hoa thơm ai khéo cài đầu
Cành thơm từ buổi gặp nhau chao lòng
U hoài con mắt mỏi trông
Nhớ nhung mong đợi mây hồng trời cao
Ngõ xưa ai có bước vào
Vườn khuya trăng đợi nhành đào tỏa hương
Ngọc lan thoang thoảng cuối vườn
Tưởng như làn tóc xông hương khói chiều
Này em môi thắm còn kiêu
Cho anh ngắt nụ yêu kiều dáng thơm
Tay đan dòng tóc mây vờn
Ủ cho nước rượu say hồn người thơ
Đêm nay trăng sáng vườn mơ
Ta ngồi dạo những dây tơ phim đàn
Cung cầm nốt nhạc ca vang
Nghe như sóng nhạc tim nàng hòa âm

Xuân Mai

BỐN MÙA



XUÂN

Mưa xuân về rắc bụi
Lộc biếc trẩy trên cành
Hoa đào khoe sắc thắm
Mai vàng hé nhụy xuân

HẠ

Nắng vàng trên ngọn cây
Phượng hồng rơi xuống cỏ
Ve sầu ngân trong gió
Đàn bướm trắng lượn bay

THU

Mặt hồ thu xanh biếc
In bóng núi vờn mây
Rừng phong khoe sắc đỏ
Ngõ trúc lá rụng bay

ĐÔNG

Hàng cây trơ trụi lá
Tuyết phủ trắng thềm hoa
Ngọn gió lùa tê buốt
Đông tàn xuân lại qua

Xuân Mai

Tuesday, May 15, 2012

GIÓ NÚI MÂY NGÀN



Mưỡu:

Dừng chân trên đỉnh non ngàn
Khói lam chiều tỏa trong màn sương rơi
Tiếng sơn nữ vọng trên đồi
Gùi chè xanh ngắt, mắt ngời sao hôm

Hát Nói:

Đất trời bao la bát ngát
Miệt núi rừng tây bắc cao nguyên
Vách đá chênh vênh gió hú gọi thềm
Miền châu thổ sương triền giăng đỉnh núi

Tháp Chàm cổ tịch liêu hoang dại
Dấu điện đài phế phủ tiêu ma
Trăng non vắt vẻo rừng già
Vượn kêu chim hú, ráng chiều pha sắc đỏ

Lòng giá buốt, không gian xanh buồn nhớ
Tiếng dân Hời trong gió vọng đâu đây?
Bản làng thu gọn ngủ trong mây
Ngàn cây lau lách suối rừng lay bóng nguyệt
Màn sương trắng chao ơi ! tuyệt!
Xuân Mai

KHÚC CA DAO MẸ



Đêm nằm nghe tiếng mưa rơi
Chạnh lòng nhớ tới những lời hát ru
Mưa rơi tắt ngọn đèn mù
Em ơi có nhớ mùa thu năm nào

Mẹ ngồi hát khúc ca dao
Ru con tiếng hát ngọt ngào lời ru
Bây giờ trái chín mù u
Bà ru cháu ngủ đêm thu trăng rằm

Ru tình trải suốt tháng năm
Lời ru của mẹ chỗ nằm quen hơi
Ai đi trong suốt cuộc đời
Có quên câu hát những lời mẹ ru?

Mẹ ngồi chải tóc thiên thu
Ta nghe tiếng gọi huyễn mù xác thân
Mẹ ơi! xin được một lần
Lắng nghe mẹ hát tuổi xuân chưa già

Mẹ ngồi ru khúc tình ca
Ru hồn con trẻ lên ba thấm nhuần
Con về chắp nhặt tuổi xuân
Một mai câu hát xoay vần tiếng ru.

Xuân Mai


ĐỘNG THIÊN ĐƯỜNG




Đầu cành chim hót véo vón
Suối tiên nước chảy từ nguồn trên cao
Trong xanh dòng thác cuộn trào
Qua ghềnh đá tảng lối vào thiên thai


Ngỡ ngàng lạc bước trần ai
Cảnh tiên thoát tục mây cài lối đi
Thiên Đường thạch động lưu ly
Thiên nhiên kỳ vĩ uy nghi tạc hình


Trăm nghìn nhũ đá lân tinh
Ngọc châu kho báu thần linh độ trì
Hang sâu thăm thẳm đường đi
Một dòng lưu thủy diệu kỳ uốn ngang


Tiên sa tắm suối mơ màng
Rồng bay phượng múa chiên đàn tỏa âm
Thần kỳ tiếng vọng chuông ngân
Trên đầu thạch nhũ chín tầng thang mây


Hạc vàng đậu mái hiên tây
Lầu chuông gác tía rủ đầy gấm hoa
Tiên đồng ngọc nữ thướt tha
Xiêm y tóc phủ thân ngà ngọc trong


Bàn cờ tiên đánh cờ xong
Ngựa xe pháo mã theo cùng đoàn viên
Quan Âm Đức Phật hiện lên
Bức tranh thủy mạc đưa thuyền lượn quanh


Photo by Carsten Peter


Đào nguyên lạc lối khuynh thành
Cửa kho vô tận đắm mình cõi tiên
Sơn Đòong thạch động thiên nhiên
Kỳ quan huyền ảo cảnh tiên giáng trần


Sững sờ thế giới hiển linh
Thần tiên ảo mộng ngỡ mình tiên du
Thiên Đường trải bước đường tu
Trần gian cõi Phật thiên thu đất trời


Cuộc đời cất bước rong chơi
Du du cõi mộng tìm người trong mơ


Xuân Mai

Monday, May 14, 2012

DƯ ÂM



Bình minh nắng ửng chân trời
Long lanh ngọn cỏ còn vùi hơi sương
Nhớ ai lòng vấn tơ vương
Vời trông cánh nhạn mở đường chim bay
Thả hồn theo gió hây hây
Ngân nga câu hát lòng ngây ngất lòng
Mây trời lượn gió mênh mông
Quản chi những bước phiêu bồng dọc ngang
Năm cung gẩy một tiếng đàn
Gởi người đồng điệu âm vang sóng tình
Khúc nào khởi sắc bình minh
Nghe như âm hưởng một hình bóng qua
Xuân Mai


LỤC BÁT ĐÊM KHUYA




TÔI VỀ

Tôi về trong cõi riêng tôi
Thinh không cô tịnh tôi ngồi với thơ
Hương đêm hoa nở tình cờ
Nàng tiên thơ đến mực chờ bút hoa

NGẮM TRĂNG

Trăng treo lơ lửng giữa trời
Vườn khuya ngắm cảnh nhớ người tri âm
Trà sen thưởng một khúc ngâm
Câu thơ tứ tuyệt tiếng lòng giao thoa

NGỌC QUỲNH

Ngọc quỳnh hoa nở về đêm
Đài trang một đóa như tiên giáng trần
Hương thơm thoảng gợn bóng hình
Sớm mai thức dậy chỉ mình với ta

Xuân Mai
 


Saturday, May 12, 2012

VƯỜN MƠ




Sớm mai xem hoa nở
Chim hót ở trên cành
Một ngày vui lại đến
Em ngồi đây với anh

Sớm mai trong vườn nhỏ
Con sóc nhảy leo cây
Bướm vàng tung đôi cánh
Em ngồi thả tóc mây

Anh nhìn ngắm trời cao
Mơ màng theo khói thuốc
Bài thơ tình hôm trước
Cuốn hút cả hồn anh

Áo em mầu thiên thanh
Cho anh nhìn vụng dại
Đôi môi hồng muốn hái
Cho má ửng mi cong

Em ơi tình muốn đong!
Xuân hồng lên đôi má
Mái tóc huyền óng ả
Như phủ kín hồn anh

Em là con chim xanh
Theo anh về nội cỏ
Anh xin làm cánh gió
Chở tình về muôn phương

Xuân Mai


Friday, May 11, 2012

ĐÊM XUÂN HỌP BẠN


Thân tặng Đôi Bạn Nga Mi - Lãng Minh
Hùng - Minh Ngọc

Mưỡu:
Tang tình một khúc hát ngao
Câu thơ chén rượu ngọt ngào lời ru
Đào hoa một ngón thiên thu
Tùy duyên kết bạn ý từ vô ngôn
Hát Nói:
Tri âm họp bạn
Chén rượu thơ ca nhạc khúc xuân tình
Đêm khuya về lắng đọng những âm thanh
Nghe âm hưởng giao tình qua nốt nhạc
Tay nâng chén hồn thơ bất bạt
Cung nguyệt cầm gió mát trăng thanh
Ngón đàn điệu nghệ giọng hát giai nhân
Gởi người tri kỷ khúc tình xuân có phải
Đàn thánh thót nỗi niềm quan tái
Những đường tơ như quyện mối giao tình
Nhạc thơ thả giữa trời xanh
Xuân Mai

Thursday, May 10, 2012

KHÔNG GIAN XANH


                                            Thân tặng Chủ nhân Không Gian Xanh Mimosa


Mưỡu:
Hoa thơm nhớ cảnh nhớ người
Vườn hoa ong bướm lả lơi nhụy đào
Lối xưa ai có bước vào
Lòng như hoa nở đón chào nắng mai

Hát Nói:
Trời xanh mây trắng
Nắng mai hồng trải trên khắp lối đi
Tiếng chim ca ríu rít gọi xuân thì
Ngàn hoa ngắm giữa trời khoe sắc thắm
Ta đứng giữa bầu trời thinh lặng
Không Gian Xanh thanh thản hữu tình
Thả hồn vào cảnh sắc lung linh
Lòng bỗng thấy an bình thư thái
Từng khoảnh khắc tâm hồn phơi phới
Hương ngọc lan thoảng gợi bóng hình
Đàn lòng dạo khúc đan thanh!

Xuân Mai




Wednesday, May 2, 2012

LINH HỒN TƯỢNG ĐÁ





Đá ơi đá có linh hồn?
Liệu người hóa đá càn khôn có ngờ
Giữa trời đá đứng chơ vơ
Người xa muôn dặm còn mơ hình hài
Đá buồn đá có đợi ai?
Nghìn trăm năm trước lạc loài phương nao?
Cõi thiên thu mở lối vào
Đá kia có tuổi tình nào phôi pha
Cuội già nằm gốc cây đa
Vọng phu Tô Thị sương pha dãi dầu
Đời người trong kiếp bể dâu
Đá kia mây phủ bạc đầu trơ trơ
Hỏi chi đá biết mong chờ.

Xuân Mai

Tuesday, May 1, 2012

SƠN LA GIÓ NÚI MÂY NGÀN



Núi rừng Tây Bắc Sơn La
Bản làng ẩn dưới sương pha khói mờ
Đồi chè xanh ngát hồn thơ
Tiếng sơn nữ hát trên bờ ruộng thang

Thảo nguyên hoa nở bạt ngàn
Đồng quê bức họa chiều vàng trên sông
Xa xa mây núi chập chùng
Sườn non vó ngựa thả từng khớp phi

Trai làng tu tập hát thi
Tiếng khèn vang vọng bước đi nhịp nhàng
Chợ Tình bản sắc dân gian
Mộc Châu Lễ Hội giữa ngàn mây xanh

Điệu Xòe vũ khúc đón xuân
Hát Then đàn Tính trữ tình câu ca
Đường về Tây Bắc bao xa?
Cao nguyên bản thượng núi pha hoa rừng

Cổng Trời sương phủ mênh mông
Mai Châu lộng lẫy cánh đồng tiên sa
Trời mây non nước giao hòa
Tình người chan chứa bao la đất trời

Ai đi trong nắng chiều rơi
Câu ca điệu múa có vơi được lòng
Ai về tắm một dòng sông
Suối tiên sơn nữ thoả lòng hát ca

Đường về Tây Bắc Sơn La
Người đi có nhớ vượt qua muôn trùng
Sông Đà Sông Mã đợi mong
Nghe con suối chảy chạnh lòng nước non

Tình người một tấm lòng son
Gởi cho non nước chớ buồn làm chi
Mai kia xuân sẽ đến thì.
Lòng ai mở hội tôi đi Chợ Tình

Xuân Mai