Một mình nói chuyện với thơ
Bao năm tình vẫn như chưa một lần
Cùng thơ dạo khắp trời xanh
Sông sâu biển rộng qua ghềnh suối khe
Yêu thơ những buổi trưa hè
Chiều đông giá buốt, đêm về quạnh hiu
Cùng thơ say đắm hồn chiều
Ngâm câu lục bát họa yêu cước vần
Ca dao hát giữa trời xanh
Lời ru của mẹ hóa thành trăng mơ
Yêu thơ, hạnh phúc là thơ
Buồn vui trăn trở bao giờ cho nguôi
Thơ trong ánh mắt môi cười
Con tim giao cảm chưa nguôi duyên tình
Cùng thơ tắm nắng bình minh
Hoàng hôn trong mắt du tình muôn phương
Thơ trong Ta cõi vô thường
Thơ về chín cõi mười thương ru mình
Cuộc đời không có thi nhân
Thì duyên thơ cũng như tình khói mây
Mặt trời lặn ở phương tây
Người thơ mơ chốn chân mây chập chùng
Thơ buồn sao mắt em trong
Mênh mông xa vắng tình không chở về
Dòng đời bến đục bờ mê
Thơ đi trong nắng thơ về trong mưa
Có Thơ tình đẹp như mơ
Yêu thơ say đắm hồn thơ ngút ngàn
Thơ mềm như ánh trăng tan
Để em gối mộng bên ngàn ánh sao
Yêu thơ tình khúc rạt rào
Du tình về cõi trăng sao tót vời
Hương thơ ủ lấy hồn tôi!
Tình thơ thơm ngát cho đời dâng hương