Ôi thôi cùng một kiếp người Cũng là Nhan Sắc cũng người tài hoa Khen chê hai chữ Nếp Nhà Số người mệnh bạc chẳng qua chữ Tình Dẫu là tuyệt sắc giai nhân Chữ Nhân chữ Đức thật gần mà xa Chữ Tâm ở tại lòng ta Cho đi nhận lại biết là người ngoan Sự đời Duyên Nghiệp đa mang Gieo nhân gặt quả thế gian lẽ thường Người trồng cây Đức người vun Người trồng cây Hạnh tỏa hương nhiệm mầu "Trăm năm trong cuộc bể dâu Những điều trông thấy mà đau đớn lòng"* Một đời sóng gió phiêu bồng Cuộc đời vay trả cũng xong một đời Thôi thì quẳng gánh rong chơi Trăm năm yên nghỉ cuộc đời sắc không Tiếc thay một đóa hoa hồng! Xuân Mai *Thơ Kiều của Nguyễn Du |