Tuesday, June 7, 2011

HÀ NỘI TRONG DÁNG TIỂU THƠ



Hà Nội năm xưa âm vang còn đó
Buổi sáng tinh mơ tiếng mõ rao hàng
Xe phở đi ngang, hàng quà rong gánh
Con đường Quan Thánh những gánh hàng hoa 
 
Phố Cổ người qua hồn ta chóng vánh
Sen hồng nở thắm thơm ngát lòng ai
Cô hàng chè khoai chít khăn mỏ quạ
Dưới hiên Thuỷ Tạ khách ngắm tươi cười



Lộc Vừng thắm tươi em ơi ra phố
Trên đường Phố Cổ chân bước dạo quanh
Mặt nước hồ xanh dừng đây soi bóng
Em mang guốc mộc trên lối cỏ hoa




Mùi hương cốm xanh thoảng bay trong gió
Cây hoa gạo nở rớt xuống vai mềm
Tóc dài nhung êm sợi bay trong gió
Cánh hoa phượng đỏ rụng xuống đường đi
Con đường Trường Thi em nghiêng tập vở
Mặt cuời rạng rỡ trong nắng mai hồng
Mái đình cong cong, gốc thông già đó
Cây bàng lá đổ cho áo vàng phai




Hà Nội chờ ai bên khung cửa nhỏ
Nắng vương màu nhớ soi liễu hồ xanh
Em ngồi với anh sen hồng đôi má
Bàn tay óng ả những búp dài thon
Môi đỏ như son nụ hôn mùa hạ
Mai về phố lạ nghe khúc tình ca
Con đường em qua mùi hoa sứ trắng
Ly cà phê đắng bên cốc dừa tươi
Nụ cười trên môi em tôi xinh quá
Bằng lăng tím cả một đóa hoa cười


Hà Nội chiều rơi em tôi bé bỏng
Con đường hoa mộng có áo mơ vàng
Bước nhỏ tình tang đôi chân chim sáo
Mùa Xuân may áo em sẽ là dâu
Một ngày có nhau lòng như trảy hội
Con trăng có vội theo gót tình anh?

Xuân Mai