Em nằm chết dưới cội hoa
Có con chim nhỏ đưa ma về trời
Anh đi cóp nhặt nụ cười
Mặc em khỏa lấp buồn vui một mình
Cầm lòng giây phút lặng thinh
Nghe tâm lắng động cho tình thăng hoa
Trong ngoài cách một làn da
Bờ vai nhật nguyệt trăng tà ngủ yên
Em đi trong cõi hư huyền
Cỗ xe thổ mộ về miền đất khô
Bóng ai dừng lại bên hồ
Nhìn dòng nước chảy ngẩn ngơ quay về
Chốn nào là cội chân quê
Cho em giấc ngủ người về trăm năm
Sông kia dâu bể cát lầm
Ai người đồng điệu tri âm có chờ
Cõi tình sót lại câu thơ
Liệu mai sau có còn ngờ vực nhau
Mây trôi nước chảy qua cầu
Em xin giữ lại một mầu nắng trong
Yêu ai xin nhớ hỏi lòng!
Xuân Mai